Tôi lại đau trước bác mấy ngày.
…
Tuổi già hạt lệ như sương,
Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan!”
Nỗi đau khi mất đi người bạn tri kỷ được Nguyễn Khuyến diễn đạt bằng ngôn ngữ giản dị nhưng thấm thía.
Nguyễn Khuyến, còn được gọi là “Tam Nguyên Yên Đổ” nhờ vào thành tích đỗ đầu cả ba kỳ thi, là một nhà thơ lớn của Việt Nam. Ông thường viết về quê hương, gia đình và bạn bè, thể hiện rõ nét tài năng văn chương của mình. Bài thơ “Khóc Dương Khuê” ban đầu được viết bằng chữ Hán, sau đó Nguyễn Khuyến dịch sang chữ Nôm. Dương Khuê, người bạn thân của ông, cũng là một người có học vấn cao và đã trở thành tri âm của Nguyễn Khuyến. Mười sáu câu thơ cuối của bài thơ là tiếng lòng của Nguyễn Khuyến trước sự mất mát không gì có thể bù đắp được.
Hai câu thơ mở đầu được viết bằng giọng văn có phần hài hước nhưng lại chất chứa nỗi xót xa:
“Kể tuổi tôi còn hơn tuổi bác,
Tôi lại đau trước bác mấy ngày.”
Nguyễn Khuyến hơn Dương Khuê bốn tuổi, nhưng ông vẫn gọi bạn bằng giọng thân mật “tôi – bác”. Câu thơ “đau trước bác mấy ngày” ẩn chứa một nỗi đau thầm lặng trước sự ra đi đột ngột của người bạn thân, khiến ông không khỏi bàng hoàng và đau đớn.
Bốn câu thơ tiếp theo tiếp tục bộc lộ nỗi buồn sâu sắc:
“Làm sao bác vội về ngay,
Chợt nghe, tôi bỗng chân tay rụng rời.
Ai chẳng biết chán đời là phải,
Sao vội vàng mà mải lên tiên.”
Nguyễn Khuyến sử dụng biện pháp nói giảm, nói tránh để giảm bớt sự đau thương, nhưng cảm xúc vẫn thấm đượm trong từng câu chữ. Ông mô tả sự ra đi của bạn bằng những từ như “vội về ngay”, “chán đời”, “lên tiên”, như thể muốn nhẹ nhàng hóa sự mất mát. Tuy nhiên, nỗi đau vẫn hiện rõ, đặc biệt khi Nguyễn Khuyến thốt lên rằng ông “chân tay rụng rời” trước tin tức đột ngột này.
Những thú vui trong cuộc sống trước kia giờ đây trở nên vô nghĩa khi bạn đã ra đi:
“Rượu ngon không có bạn hiền,
Không mua không phải không tiền không mua.
Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,
Viết đưa ai, ai biết mà đưa;
Giường kia treo cũng hững hờ,
Đàn kia gãy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn.”
Rượu, vốn là niềm vui của các thi nhân, giờ đây trở nên vô vị khi không còn bạn hiền để cùng chia sẻ. Điệp từ “không” được lặp lại ba lần, thể hiện sự trống trải và thiếu vắng trong lòng Nguyễn Khuyến. Không phải vì không có tiền mua rượu, mà là vì không còn ai để cùng thưởng thức.
Bài thơ dang dở chưa hoàn thành, vì ông cảm thấy không còn ai để chia sẻ niềm vui và nỗi buồn. Điệp từ “ai” và “đưa” trong câu thơ càng nhấn mạnh nỗi cô đơn của Nguyễn Khuyến khi mất đi người bạn tri âm. Sự mất mát này như một vòng lặp vô tận, làm cho mọi thứ trở nên vô nghĩa.
Những sự vật như giường và đàn vốn mang lại niềm vui cũng trở nên trống trải và vô hồn. Hai từ láy “hững hờ” và “ngẩn ngơ” không chỉ tạo nên sự nhân hóa mà còn khiến cho những vật vô tri vô giác cũng cảm nhận được nỗi đau mất mát của nhà thơ. Mất đi bạn, những thú vui trở thành nỗi buồn sâu lắng.
Dù rất đau lòng, Nguyễn Khuyến cuối cùng cũng phải chấp nhận thực tế rằng bạn mình đã đi xa:
“Bác chẳng ở dẫu van chẳng ở,
Tôi tuy thương, lấy nhớ làm thương.
Tuổi già hạt lệ như sương,
Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan!”
Nguyễn Khuyến nhẹ nhàng trách móc bạn khi viết “Bác chẳng ở dẫu van chẳng ở”. Dù biết rằng cái chết là không thể tránh khỏi, ông vẫn không khỏi đau lòng khi bạn không thể ở lại với mình. Nước mắt của nhà thơ xuất hiện muộn màng, nhưng lại “như sương” và phải “ép” mới có thể chảy ra, giống như nỗi đau quá lớn khiến ông không thể khóc thành dòng. Giọt nước mắt này gợi nhớ đến nỗi đau âm thầm của Lão Hạc trong tác phẩm của Nam Cao, khi nước mắt cũng cần “ép” mới rơi được.
Với ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi nhưng đầy cảm xúc, Nguyễn Khuyến đã khéo léo sử dụng các biện pháp nghệ thuật như nhân hóa, điệp ngữ và so sánh để bộc lộ nỗi đau mất bạn, nhưng cũng thể hiện sự chấp nhận trước thực tế. Bài thơ không chỉ là lời than thở của Nguyễn Khuyến mà còn là lời nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình bạn chân thành và sâu sắc.
3. Chỉnh sửa bài viết
Sau khi hoàn thành bài viết, hãy đọc lại toàn bộ nội dung và căn cứ vào yêu cầu của bài văn phân tích một tác phẩm thơ song thất lục bát cũng như dàn ý đã lập để rà soát và chỉnh sửa các phần cần thiết. Bạn có thể thực hiện việc chỉnh sửa theo gợi ý dưới đây:
Yêu cầu | Gợi ý chỉnh sửa |
Kiểm tra việc triển khai dàn ý | – Rà soát kỹ lưỡng xem bài viết đã triển khai đầy đủ các ý trong dàn ý chưa. Nếu còn thiếu sót, cần bổ sung ngay. – Xem xét bài viết đã phân tích đầy đủ các giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm chưa, đặc biệt là những đặc điểm đặc trưng của thể thơ song thất lục bát. Nếu còn thiếu, cần bổ sung thêm phân tích. – Đối chiếu độ chi tiết và lượng thông tin giữa các ý. Nếu chưa cân đối, cần điều chỉnh để đảm bảo sự hài hòa. |
Rà soát lỗi chính tả và diễn đạt | – Chỉnh sửa các lỗi chính tả, lựa chọn từ ngữ phù hợp, và kiểm tra lại cấu trúc câu. – Xem lại cách tổ chức các đoạn văn và cấu trúc toàn bài để đảm bảo tính mạch lạc và liên kết. |
Với những hướng dẫn soạn bài Viết bài văn nghị luận phân tích một tác phẩm văn học Ngữ văn 9 tập 1 Kết nối tri thức chi tiết như trên. Hy vọng sẽ giúp các bạn nắm được những ý chính của bài học này. Chúc các bạn có những bài soạn thật tốt, để thuận tiện trong quá trình tiếp thu bài giảng.
Tôi là Nguyễn Thúy, một người đam mê văn học và luôn khao khát chia sẻ kiến thức với cộng đồng. Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, tôi tốt nghiệp ngành Văn học tại Đại học Quốc gia Hà Nội. Hiện tại, tôi chuyên cung cấp thông tin về văn học, từ các tác giả, tác phẩm kinh điển đến những xu hướng mới. Tôi hy vọng thông qua những bài viết và nghiên cứu của mình, độc giả sẽ hiểu sâu hơn về thế giới văn chương đa dạng và phong phú.
Bình Luận