Phân tích Viếng lăng Bác chọn lọc các bài Top 2024

Dưới đây là các mẫu bài Phân tích Viếng lăng Bác  hay và ngắn gọn, nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo để có thể soạn 1 bài Phân tích sao cho hay và ý nghĩa nhất, sau đây là nội dung chi tiết xin mời các bạn tham khảo.

Dàn ý Phân tích bài Viếng lăng Bác

Mở bài

Giới thiệu tác giả, tác phẩm

Khái quát nội dung bài thơ

Thân bài

Khổ 1: Cảm xúc của tác giả khi đến lăng Bác

Hình ảnh hàng tre xanh bát ngát được sử dụng như một biểu tượng cho đất nước Việt Nam, cho sự kiên cường, bất khuất của dân tộc

Dòng người vào viếng lăng Bác được tác giả miêu tả như một dòng sông vô tận, thể hiện lòng thành kính, biết ơn của nhân dân đối với Bác

Cảm xúc của tác giả: bồi hồi, xúc động, niềm tự hào dân tộc

Khổ 2: Cảm xúc của tác giả khi vào lăng Bác

Hình ảnh Bác được tác giả miêu tả một cách trang nghiêm, tôn kính

Tâm trạng của tác giả: xúc động, nghẹn ngào, thương nhớ

Khổ 3: Cảm xúc của tác giả khi ra khỏi lăng Bác

Hình ảnh hàng tre xanh bát ngát lại hiện ra trong tâm trí tác giả

Tác giả muốn được hóa thân thành cây tre để được gần Bác hơn

Kết bài

Khẳng định giá trị nội dung, nghệ thuật của bài thơ

Phân tích 2 khổ thơ đầu bài Viếng lăng Bác

Bài thơ Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương là một trong những bài thơ hay nhất viết về Bác Hồ. Bài thơ thể hiện niềm xúc động, lòng thành kính, biết ơn của tác giả và của nhân dân đối với Bác.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã miêu tả cảm xúc của mình khi đến lăng Bác:

Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Ôi! hàng tre xanh xanh Việt Nam

Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng

Hai câu thơ đầu là lời tự giới thiệu của tác giả, đồng thời cũng là lời nói đầu của bài thơ. Tác giả là một người con miền Nam, nay ra thăm lăng Bác. Câu thơ thứ hai là một hình ảnh thực, nhưng cũng là một hình ảnh mang tính biểu tượng. Hàng tre xanh bát ngát là biểu tượng cho đất nước Việt Nam, cho sự kiên cường, bất khuất của dân tộc. Hình ảnh hàng tre xanh bát ngát hiện ra trong sương sớm càng tôn thêm vẻ đẹp của đất nước Việt Nam.

Câu thơ thứ ba là một câu cảm thán, thể hiện niềm xúc động, tự hào của tác giả trước hình ảnh hàng tre xanh bát ngát. Từ láy “xanh xanh” được sử dụng để nhấn mạnh màu xanh tươi mát, tràn đầy sức sống của hàng tre. Hình ảnh “bão táp mưa sa” tượng trưng cho những khó khăn, gian khổ mà dân tộc Việt Nam đã trải qua trong suốt chiều dài lịch sử. Tuy nhiên, dân tộc Việt Nam vẫn luôn kiên cường, bất khuất, đứng thẳng hàng trước những khó khăn, thử thách.

Hai câu thơ đầu của bài thơ đã thể hiện được cảm xúc bồi hồi, xúc động của tác giả khi đến lăng Bác. Đồng thời, hai câu thơ cũng thể hiện được niềm tự hào của tác giả về đất nước Việt Nam.

Phân tích bài thơ Viếng lăng Bác ngắn gọn

“Bài thơ “Viếng lăng Bác” của Xuân Diệu là một tác phẩm thơ đầy cảm xúc, tình cảm và tri âm, tượng trưng cho lòng kính trọng sâu sắc của tác giả đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh và cả tình yêu quê hương. Bài thơ không chỉ là một sự tưởng nhớ đơn thuần mà còn là biểu tượng cho lòng trung thành, sự hi sinh, và tình yêu thương vô điều kiện của nhân dân Việt Nam dành cho người lãnh đạo vĩ đại.

Đoạn mở đầu của bài thơ bắt đầu với hình ảnh của lăng mộ Bác, nơi mà tác giả tỏ ra kính trọng và lòng tin sâu sắc. Đây không chỉ là nơi an nghỉ của một người lãnh đạo xuất sắc mà còn là biểu tượng của một tinh thần vĩ đại đã dẫn dắt dân tộc qua những cuộc đấu tranh và chiến thắng.

Đoạn thứ hai thể hiện tâm trạng tiếc thương và buồn bã của tác giả khi đối mặt với hình ảnh lăng mộ. Sự mất mát này không chỉ là của tác giả mà còn là của cả dân tộc, là một khoảnh khắc đau lòng, lễ nghi đầy nghiêm túc.

Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng sự kiêu hãnh và ý chí tiếp tục con đường lịch sử, với tâm huyết của thế hệ trẻ để bảo vệ và xây dựng đất nước. Tác giả mong muốn thế hệ sau sẽ tiếp tục nối truyền tinh thần của Chủ tịch, giữ gìn và phát triển những giá trị quý báu mà Bác đã dành cả đời mình để xây dựng.”

“Bài thơ “Viếng lăng Bác” không chỉ là một bức tranh tưởng nhớ mà còn là một tín hiệu báo động, khuyến khích thế hệ người đọc không ngừng cống hiến cho sự phồn thịnh của đất nước, làm hồi sinh tinh thần yêu nước và đổi mới trong tư duy, hành động của mỗi cá nhân để xây dựng một Việt Nam ngày càng phồn thịnh và mạnh mẽ.”

Phân tích khổ 1 Viếng lăng Bác

Viếng lăng Bác là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của Viễn Phương, được viết vào năm 1976, ngay sau khi đất nước thống nhất. Bài thơ là dòng cảm xúc chân thành, tha thiết của nhà thơ khi được ra thăm lăng Bác. Khổ thơ đầu bài thơ đã thể hiện được cảm xúc bồi hồi, xúc động của nhà thơ khi đứng trước lăng Bác.

Câu thơ đầu tiên “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác” đã mở ra không gian và thời gian của bài thơ. Đây là lời thông báo giản dị nhưng chứa đựng bao tình cảm thân thương, gần gũi. Cách xưng hô “con – Bác” thể hiện tình cảm kính yêu, thành kính của nhà thơ đối với Bác Hồ.

Câu thơ thứ hai “Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát” đã gợi ra hình ảnh lăng Bác hiện lên trong sương mờ ảo, lung linh. Hình ảnh “hàng tre” gợi liên tưởng đến quê hương Việt Nam, đến những con người Việt Nam luôn kiên cường, bất khuất.

Câu thơ thứ ba “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng” đã thể hiện sự vĩnh hằng, bất biến của thời gian. Hình ảnh “mặt trời” tượng trưng cho sự sống, cho sự trường tồn. Câu thơ như muốn khẳng định rằng Bác Hồ vẫn luôn sống mãi trong lòng dân tộc, trong trái tim của mỗi người Việt Nam.

Câu thơ thứ tư “Thấy sao mà thương yêu Bác thế” đã thể hiện niềm xúc động, lòng biết ơn sâu sắc của nhà thơ đối với Bác Hồ. Câu thơ như một tiếng lòng, một lời bộc bạch chân thành của nhà thơ.

Khổ thơ đầu bài thơ Viếng lăng Bác đã thể hiện được cảm xúc bồi hồi, xúc động của nhà thơ khi đứng trước lăng Bác. Khổ thơ đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng vẫn mang đậm chất thơ, đã thể hiện được tình cảm chân thành, tha thiết của nhà thơ đối với Bác Hồ.

Phân tích khổ 2 Viếng lăng Bác

“Viếng lăng Bác” là một bài thơ của Xuân Diệu, được viết như một dòng suy tư, tình cảm tưởng nhớ với Chủ tịch Hồ Chí Minh, người lãnh đạo tôn quý của Việt Nam. Khổ thứ hai của bài thơ là một phần quan trọng, thể hiện sự kính trọng và lòng tin sâu sắc của tác giả.

Khổ thứ hai bắt đầu bằng hình ảnh “ngắm lăng Bác gió thoảng mây trôi.” Tác giả mô tả một cảnh tượng huyền bí và thanh tĩnh, nhưng đồng thời cũng làm nổi bật sự truyền cảm từ lăng mộ Bác. “Gió thoảng” không chỉ là cơn gió vô hình mà còn là biểu tượng của tinh thần Chủ tịch, luôn hiện diện, mang đến sự tươi mới và hi vọng.

Câu “mây trôi” trong hình ảnh này càng làm nổi bật sự tĩnh lặng và thanh khiết của không khí tại đây. Sự trôi chảy của mây có thể hiểu như sự liên tục và không ngừng của thời gian, nhưng cũng như sự vĩnh cửu của tâm hồn Bác, tiếp tục sống trong lòng nhân dân Việt Nam.

Cụm từ “Người qua đây cũng mộng mơ” thể hiện sự chấp nhận và tương tác tâm linh giữa người đến thăm lăng và tâm hồn của Chủ tịch. Mộng mơ ở đây không chỉ là ước mơ mà còn là sự ngưỡng mộ, sự tôn trọng trước tinh thần lãnh đạo vĩ đại.

Cuối cùng, câu “Bác ơi, cháu đây xin bái phục” là biểu hiện rõ ràng nhất của sự kính trọng và tôn trọng từ phía tác giả. Từ “bái phục” không chỉ là sự kính trọng, mà còn là sự tận hiến, tâm huyết và lòng biết ơn vô hạn của tác giả dành cho công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với dân tộc Việt Nam.

Khổ thứ hai của “Viếng lăng Bác” không chỉ là một miêu tả không gian mà còn là một biểu tượng cho tâm hồn, sự linh thiêng và lòng kính trọng sâu sắc của tác giả đối với Chủ tịch. Những từ ngữ tinh tế và hình ảnh lãng mạn giúp tạo nên một không khí trang trọng, tôn nghiêm, làm cho độc giả cảm nhận được sức mạnh tâm hồn và tri âm của bài thơ.

Phân tích khổ 3 Viếng lăng Bác

Bài thơ “Viếng lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương là một trong những bài thơ hay nhất viết về Bác Hồ. Bài thơ thể hiện niềm xúc động thiêng liêng và thành kính của nhà thơ trước vị lãnh tụ thân yêu, vị cha già của dân tộc. Khổ thơ thứ ba của bài thơ là những cảm xúc của tác giả khi vào trong lăng, đứng trước di hài Bác.

Hai câu thơ đầu, tác giả miêu tả Bác đang nằm trong giấc ngủ bình yên:

Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

Hình ảnh Bác Hồ đang nằm trong giấc ngủ bình yên gợi lên vẻ đẹp thanh thản, an nhiên của Người. Bác đang yên nghỉ trong giấc ngủ ngàn thu, không còn phải lo lắng, đau buồn gì nữa. Hình ảnh “vầng trăng sáng dịu hiền” là một hình ảnh đẹp, giàu ý nghĩa tượng trưng. Vầng trăng ấy như chính tâm hồn cao đẹp, trong sáng của Bác, như chính trái tim bao dung, nhân ái của Người.

Hai câu thơ tiếp theo thể hiện niềm tin tưởng của tác giả vào sự trường tồn của Bác:

Vẫn biết trời xanh là mãi mãi

Mà sao nghe nhói ở trong tim

Dù biết Bác đã ra đi, nhưng hình ảnh của Người vẫn mãi mãi sống trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Bác như “trời xanh”, là nguồn sống, niềm tin bất diệt của dân tộc. Câu thơ “mà sao nghe nhói ở trong tim” đã cho ta thấy được tình cảm sâu sắc, đau đớn của tác giả nói riêng và cả dân tộc nói chung. Dù biết Bác sẽ mãi sống trong trái tim mỗi người nhưng vẫn mất mát, đau thương trước sự ra đi của Người.

Khổ thơ thứ ba của bài thơ “Viếng lăng Bác” đã thể hiện thành công những cảm xúc của nhà thơ khi vào trong lăng, đứng trước di hài Bác. Khổ thơ là sự kết hợp hài hòa giữa cảm xúc và suy nghĩ, giữa hiện thực và lãng mạn. Bài thơ đã góp phần thể hiện tình cảm, niềm kính yêu, biết ơn sâu sắc của nhân dân Việt Nam đối với Bác Hồ kính yêu.

Phân tích khổ 3 4 Viếng lăng Bác

Khổ thứ ba và thứ tư của bài thơ “Viếng lăng Bác” tiếp tục mang đến cho độc giả sự tương tác sâu sắc và cảm xúc tinh tế về tình cảm của tác giả với Chủ tịch Hồ Chí Minh, nơi mà tâm hồn và lịch sử gặp nhau trong một không gian linh thiêng.

Khổ thứ ba mở đầu bằng cảnh tượng của lăng mộ nằm yên trong sự hòa quyện của cây cỏ và ánh nắng. Hình ảnh này không chỉ là một miêu tả về không gian, mà còn là biểu tượng cho sự bền vững và tình thần bất diệt của Chủ tịch. “Cỏ cây bao la” đại diện cho những thế hệ con cháu của dân tộc Việt Nam, tiếp tục kế thừa và phát triển công cuộc xây dựng đất nước.

Đến khổ thứ tư, tác giả mô tả hình ảnh “Mặt trời đỏ giữa trời tím.” Mặt trời đỏ có thể hiểu là tình cảm sâu sắc và lòng trung thành của tác giả dành cho Chủ tịch. Trời tím là biểu tượng của bầu trời cao vút và bí ẩn, thể hiện sự cao quý, vĩ đại của người lãnh đạo vĩ đại.

Câu “Trời tím Bác ơi, lòng cháu dậy sóng” là một biểu hiện của sự tôn trọng và lòng biết ơn không ngừng của tác giả. Hình ảnh “lòng cháu dậy sóng” là sự hiểu biết sâu sắc và sẵn sàng hy sinh của thế hệ trẻ Việt Nam, thể hiện sự kế thừa ý chí cách mạng và tình yêu quê hương.

Cuối cùng, bài thơ kết thúc với hình ảnh “đêm nay, đèn soi chữ Bác lung linh.” Hình ảnh này không chỉ là sự chú ý đến sự lung linh của Chủ tịch trong tâm hồn của mỗi người Việt Nam mà còn là biểu tượng cho sự hiện diện, hướng dẫn và định hình tương lai của dân tộc.

Tóm lại, khổ thứ ba và thứ tư của “Viếng lăng Bác” không chỉ là một hình ảnh, mà còn là những biểu tượng tinh tế, tả lại tâm hồn và lòng trung thành của tác giả đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bài thơ không chỉ là sự tưởng nhớ, mà còn là sự tôn trọng và tận hiến vô điều kiện cho những giá trị lịch sử và tinh thần mà Chủ tịch đã để lại.

Phân tích 2 khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác

Bài thơ “Viếng lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương là một trong những bài thơ hay nhất viết về Bác Hồ. Bài thơ thể hiện niềm xúc động thiêng liêng và thành kính của nhà thơ trước vị lãnh tụ thân yêu, vị cha già của dân tộc. 2 khổ thơ cuối của bài thơ là những cảm xúc của tác giả khi ra về.

Trong khổ thơ thứ tư, tác giả thể hiện niềm lưu luyến, bịn rịn khi phải rời xa Bác:

Mai về miền Nam thương trào nước mắt

Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác

Muốn làm đóa hoa toả hương đâu đây

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này

Hai câu thơ đầu là những cảm xúc chân thành, tha thiết của nhà thơ khi phải rời xa Bác. Nỗi nhớ thương Bác trào dâng thành nước mắt. Tác giả muốn được ở mãi bên Bác, được làm nhiều điều để thể hiện lòng yêu kính của mình.

Hình ảnh “con chim”, “đóa hoa”, “cây tre” là những hình ảnh ẩn dụ đẹp đẽ, giàu ý nghĩa tượng trưng. “Con chim” tượng trưng cho sự tự do, khát vọng bay cao, bay xa. “Đóa hoa” tượng trưng cho vẻ đẹp tươi thắm, sự cống hiến, hy sinh. “Cây tre” tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, sự kiên cường, bất khuất. Những hình ảnh này thể hiện ước nguyện cao cả của nhà thơ. Đó là ước nguyện được tiếp tục cống hiến, được sống xứng đáng với tình yêu kính của Bác.

Khổ thơ cuối cùng, tác giả đã gửi gắm những tâm nguyện của mình:

Nguyện ở lại đây với Bác

Để cho trái tim tôi được thanh thản

Mà con chim ca vui say

Khúc nhạc lòng dâng Bác ngàn năm

Hai câu thơ đầu là lời nguyện ước của nhà thơ. Tác giả muốn được ở lại bên Bác, được nghe tiếng chim hót, tiếng nhạc lòng dâng Bác. Hai câu thơ cuối là lời khẳng định về ý nghĩa của cuộc đời mỗi người. Cuộc đời mỗi người có ý nghĩa khi được sống, được cống hiến cho đất nước, cho nhân dân.

Khổ thơ cuối của bài thơ đã thể hiện thành công những cảm xúc của nhà thơ khi ra về. Khổ thơ là sự kết hợp hài hòa giữa cảm xúc và suy nghĩ, giữa hiện thực và lãng mạn. Bài thơ đã góp phần thể hiện tình cảm, niềm kính yêu, biết ơn sâu sắc của nhân dân Việt Nam đối với Bác Hồ kính yêu.

Kết thúc bài thơ, nhà thơ Viễn Phương đã để lại trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng, xúc động. Bài thơ “Viếng lăng Bác” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất về đề tài Bác Hồ. Bài thơ đã góp phần bồi đắp thêm tình yêu thương, kính trọng của mỗi người đối với Bác.

Phân tích Viếng lăng Bác học sinh giỏi

Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, là người cha già kính yêu của nhân dân ta. Người đã dành cả cuộc đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước và xây dựng đất nước giàu mạnh. Sau khi Bác mất, hàng triệu người dân Việt Nam từ khắp mọi miền của Tổ quốc đã về viếng lăng Bác để bày tỏ lòng thành kính và biết ơn vô hạn đối với Người.

Bài thơ “Viếng lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương là một trong những bài thơ hay nhất viết về Bác. Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ, thể hiện những cảm xúc chân thành, sâu lắng của nhà thơ khi được đến thăm lăng Bác.

Bài thơ mở đầu bằng những cảm xúc bồi hồi, xúc động của nhà thơ khi lần đầu tiên đặt chân đến lăng Bác:

Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam

Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng

Câu thơ đầu tiên đã khẳng định tình cảm gắn bó, yêu thương của nhà thơ đối với Bác. Dù ở miền Nam xa xôi, nhưng nhà thơ vẫn luôn hướng về Bác, luôn mong muốn được một lần được đến thăm Người. Khi đã đặt chân đến lăng Bác, nhà thơ đã vô cùng xúc động, bồi hồi. Đứng trước hàng tre bát ngát trong sương sớm, nhà thơ đã liên tưởng đến hình ảnh của dân tộc Việt Nam. Hàng tre xanh xanh, kiên cường, bất khuất như chính con người Việt Nam. Hàng tre ấy như đang đứng canh giữ cho giấc ngủ bình yên của Bác.

Đi qua hàng tre, nhà thơ đã được chiêm ngưỡng lăng Bác:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ

Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân

Câu thơ “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng” là một hình ảnh ẩn dụ vô cùng đặc sắc. Mặt trời trong lăng chính là Bác Hồ. Bác là nguồn sáng, là ngọn lửa soi đường dẫn lối cho dân tộc Việt Nam. Hình ảnh “dòng người đi trong thương nhớ” đã thể hiện sự kính yêu, biết ơn của nhân dân đối với Bác. Hàng triệu người con Việt Nam từ khắp mọi miền của Tổ quốc đã về đây để bày tỏ lòng thành kính của mình đối với Người.

Bước vào lăng, nhà thơ đã thấy Bác đang nằm trong giấc ngủ yên bình:

Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng sáng trong ngần

Vẫn như trong câu hát ngày xưa

Bác vẫn là Bác của chúng ta

Câu thơ “Bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yên” đã thể hiện sự kính yêu, niềm tiếc thương vô hạn của nhà thơ đối với Bác. Bác đã đi xa, nhưng hình ảnh của Người vẫn luôn sống mãi trong lòng mỗi người dân Việt Nam. Bác vẫn là vị lãnh tụ vĩ đại, là người cha già kính yêu của nhân dân ta.

Khép lại bài thơ là những ước nguyện của nhà thơ:

Mai về miền Nam thương trào nước mắt

Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác

Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này

Câu thơ “Mai về miền Nam thương trào nước mắt” đã thể hiện nỗi nhớ thương, lưu luyến của nhà thơ đối với Bác. Nhà thơ muốn được ở lại bên Bác lâu hơn, để được mãi mãi gần gũi với Người. Nhà thơ cũng ước nguyện được hóa thân thành con chim hót quanh lăng Bác, để được ca ngợi Người. Nhà thơ cũng muốn hóa thân thành cây tre trung hiếu chốn này, để được mãi mãi canh giữ cho giấc ngủ bình yên của Bác.

Bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là một bài thơ hay, thể hiện được những cảm xúc chân thành, sâu lắng của nhà thơ đối với Bác Hồ. Bài thơ đã góp phần làm phong phú thêm kho tàng thơ ca viết về Bác Hồ.

Trên đây yêu văn học đã chia sẻ đến quý bạn đọc bài viết Phân tích Viếng lăng Bác . Hy vọng bài viết đã cung cấp đến quý bạn đọc những thông tin hay và hữu ích, chúc các bạn có thể chinh phục được những bài văn khó và đạt được điểm cao trong học tập. Một lần nữa thay mặt đội ngũ yêu văn học xin cảm ơn bạn đã lựa chọn chúng tôi để tham khảo!