Phân tích Sông Hương hay nhất tuyển tập các mẫu Top 2024

Dưới đây là các mẫu bài Phân tích Sông Hương hay và ngắn gọn, nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo để có thể soạn 1 bài Phân tích sao cho hay và ý nghĩa nhất, sau đây là nội dung chi tiết xin mời các bạn tham khảo.

Dàn ý Phân tích bài Sông Hương

Mở bài

Giới thiệu tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường và bài bút kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”

Giới thiệu nội dung bài bút kí: vẻ đẹp của sông Hương qua cái nhìn của tác giả

Thân bài

Vẻ đẹp của sông Hương từ góc nhìn địa lí

Sông Hương bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ, chảy qua nhiều địa hình khác nhau, mang vẻ đẹp hùng vĩ, man dại

Sông Hương chảy vào thành phố Huế, mang vẻ đẹp dịu dàng, thơ mộng

Sông Hương rời khỏi thành phố Huế, mang vẻ đẹp trầm mặc, sâu lắng

Vẻ đẹp của sông Hương từ góc nhìn lịch sử

Sông Hương là chứng nhân lịch sử của xứ Huế, gắn liền với những thăng trầm của lịch sử dân tộc

Sông Hương là dòng sông thơ mộng, gắn liền với những giá trị văn hóa, tinh thần của Huế

Vẻ đẹp của sông Hương từ góc nhìn văn hóa

Sông Hương là biểu tượng của Huế, là linh hồn của Huế

Sông Hương là nguồn cảm hứng bất tận của các nhà văn, nhà thơ

Kết bài

Khái quát lại vẻ đẹp của sông Hương

Nêu cảm nhận về vẻ đẹp của sông Hương

Phân tích Sông Hương ở thượng nguồn

Bài bút kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những tác phẩm xuất sắc của văn học Việt Nam viết về sông Hương. Bằng ngòi bút tài hoa, giàu cảm xúc, tác giả đã khắc họa vẻ đẹp của sông Hương từ nhiều góc nhìn khác nhau, trong đó có vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn.

Sông Hương ở thượng nguồn bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ, chảy qua nhiều địa hình khác nhau, mang vẻ đẹp hùng vĩ, man dại. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh so sánh, nhân hóa để miêu tả vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn:

“Sông Hương như một bản trường ca của rừng già, rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí hiểm.”

“Sông Hương mang một vẻ đẹp hoang dại, phóng khoáng, đầy cá tính. Nó như một người con gái Di-gan, phóng khoáng và man dại, nhưng cũng rất đỗi kiêu sa và tình tứ.”

Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn thể hiện qua dòng chảy mạnh mẽ, cuộn xoáy của nó. Sông Hương “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn”, “mãnh liệt qua những ghềnh thác”, “cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí hiểm”. Dòng chảy ấy thể hiện sức sống mãnh liệt, hoang dại của sông Hương.

Sông Hương ở thượng nguồn cũng mang vẻ đẹp thơ mộng, say đắm. Dòng sông chảy qua những dặm dài hoa đỗ quyên rừng, tạo nên một khung cảnh vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng. Sông Hương như một người con gái Di-gan, phóng khoáng và man dại, nhưng cũng rất đỗi kiêu sa và tình tứ.

Vẻ đẹp của sông Hương ở thượng nguồn là vẻ đẹp độc đáo, mang đậm dấu ấn của thiên nhiên hoang dã. Sông Hương như một bản trường ca, vang vọng giữa đại ngàn Trường Sơn. Dòng sông ấy mang trong mình sức sống mãnh liệt, hoang dại, nhưng cũng rất đỗi thơ mộng, say đắm.

Phân tích Sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế

Bài bút kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những tác phẩm xuất sắc của văn học Việt Nam viết về sông Hương. Bằng ngòi bút tài hoa, giàu cảm xúc, tác giả đã khắc họa vẻ đẹp của sông Hương từ nhiều góc nhìn khác nhau, trong đó có vẻ đẹp của sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế.

Khi chảy vào ngoại vi thành phố Huế, sông Hương mang vẻ đẹp dịu dàng, thơ mộng. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh so sánh, nhân hóa để miêu tả vẻ đẹp của sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế:

“Sông Hương là điệu slow tình tự của xứ Huế. Nó trôi đi chậm rãi, êm ả, như một tấm lụa đào uốn lượn giữa những dải đồi núi xanh biếc, phủ đầy những bãi dâu xanh ngắt.”

“Sông Hương như người con gái dịu dàng, e ấp đang say giấc nồng.”

Vẻ đẹp của sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế thể hiện qua dòng chảy êm đềm, dịu dàng của nó. Sông Hương “trôi đi chậm rãi, êm ả”, “uốn lượn giữa những dải đồi núi xanh biếc”, “phủ đầy những bãi dâu xanh ngắt”. Dòng chảy ấy thể hiện vẻ đẹp dịu dàng, say đắm của sông Hương.

Sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế cũng mang vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình. Dòng sông chảy qua những cánh đồng dâu, tạo nên một khung cảnh vừa thơ mộng, vừa bình yên. Sông Hương như người con gái dịu dàng, e ấp đang say giấc nồng.

Vẻ đẹp của sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế là vẻ đẹp độc đáo, mang đậm dấu ấn của thiên nhiên xứ Huế. Sông Hương như một tấm lụa đào uốn lượn giữa những dải đồi núi xanh biếc, tạo nên một bức tranh thiên nhiên vừa thơ mộng, vừa trữ tình. Dòng sông ấy mang trong mình vẻ đẹp dịu dàng, say đắm, nhưng cũng rất đỗi e ấp, kín đáo.

Tóm lại, vẻ đẹp của sông Hương ở ngoại vi thành phố Huế là vẻ đẹp dịu dàng, thơ mộng, mang đậm dấu ấn của thiên nhiên xứ Huế. Sông Hương như một người con gái dịu dàng, e ấp đang say giấc nồng, ẩn chứa vẻ đẹp bí ẩn, quyến rũ.

Phân tích hình tượng Sông Hương

Bài bút kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” của Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những tác phẩm xuất sắc của văn học Việt Nam viết về sông Hương. Bằng ngòi bút tài hoa, giàu cảm xúc, tác giả đã khắc họa hình tượng sông Hương một cách độc đáo, mang đậm dấu ấn của lịch sử, văn hóa và con người xứ Huế.

Hình tượng sông Hương được tác giả khắc họa từ nhiều góc nhìn khác nhau, trong đó có góc nhìn địa lí, lịch sử, văn hóa và nghệ thuật.

Về góc nhìn địa lí, sông Hương bắt nguồn từ dãy Trường Sơn hùng vĩ, chảy qua nhiều địa hình khác nhau, mang vẻ đẹp hùng vĩ, man dại. Từ thượng nguồn, sông Hương mang vẻ đẹp “rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn, cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí hiểm”, “dòng sông đã mang trong mình một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng”. Khi chảy vào thành phố Huế, sông Hương mang vẻ đẹp dịu dàng, thơ mộng. Sông Hương “uốn mình theo những đường cong thật mềm mại”, “đôi bờ sông phủ đầy những bãi xanh biếc”. Sông Hương như một người con gái dịu dàng, e ấp đang say giấc nồng. Khi rời khỏi thành phố Huế, sông Hương mang vẻ đẹp trầm mặc, sâu lắng. Sông Hương “tự lùi vào bóng tối của rừng thông U Minh”, “dòng sông như người mẹ hiền đang chở che những đứa con thơ của mình”.

Về góc nhìn lịch sử, sông Hương là chứng nhân lịch sử của xứ Huế, gắn liền với những thăng trầm của lịch sử dân tộc. Sông Hương đã chứng kiến bao cuộc chiến tranh, bao đổi thay của lịch sử. Sông Hương cũng gắn liền với những giá trị văn hóa, tinh thần của Huế. Sông Hương là dòng sông thơ mộng, gắn liền với những giai điệu dân ca xứ Huế, những điệu hò, điệu lý ngọt ngào.

Về góc nhìn văn hóa, sông Hương là biểu tượng của Huế, là linh hồn của Huế. Sông Hương là nguồn cảm hứng bất tận của các nhà văn, nhà thơ. Sông Hương đã đi vào thơ ca, nhạc họa như một biểu tượng của vẻ đẹp, của hồn cốt xứ Huế.

Về góc nhìn nghệ thuật, sông Hương là một dòng sông trữ tình, mang vẻ đẹp tâm hồn của con người xứ Huế. Sông Hương như một người con gái dịu dàng, e ấp, nhưng cũng rất đỗi kiêu sa và tình tứ. Sông Hương như một người mẹ hiền, luôn chở che, bảo bọc cho những đứa con của mình. Sông Hương như một bản trường ca của rừng già, mang trong mình sức sống mãnh liệt, hoang dại.

Tóm lại, hình tượng sông Hương là hình tượng độc đáo, mang đậm dấu ấn của lịch sử, văn hóa và con người xứ Huế. Sông Hương là vẻ đẹp của thiên nhiên, là hồn cốt của Huế, là niềm tự hào của người dân xứ Huế.

Phân tích Sông Hương khi chảy vào thành phố Huế

Sông Hương là một trong những biểu tượng nổi tiếng của xứ Huế mộng mơ. Dòng sông này gắn liền với lịch sử, văn hóa và con người nơi đây. Đặc biệt, vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố Huế đã được nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả một cách tài hoa trong bút kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”.

Trước khi chảy vào thành phố, sông Hương mang vẻ đẹp của một cô gái “phóng khoáng và man dại”. Dòng sông “uốn mình theo những đường cong mềm mại như một tấm lụa”, tự do chảy giữa những cánh rừng thông bạt ngàn. Nhưng khi gặp thành phố Huế, sông Hương đột ngột thay đổi tính cách. Dòng sông như một người con gái e lệ, dịu dàng, uốn mình quanh những lăng tẩm, đền đài cổ kính của kinh thành Huế.

Sông Hương khi chảy vào thành phố Huế có một vẻ đẹp đặc trưng, không giống bất kì dòng sông nào khác. Đó là vẻ đẹp của một dòng sông “hiền hòa và sâu lắng”. Dòng sông trôi êm đềm, nhẹ nhàng như một điệu slow, mang theo những nhịp điệu trầm lắng của Huế.

Sông Hương cũng mang vẻ đẹp của một dòng sông “triết lí, trữ tình”. Dòng sông như một người mẹ hiền bao dung, chở che cho những con thuyền nhỏ bé. Dòng sông cũng như một người tình dịu dàng, chung thủy với thành phố Huế.

Vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố Huế được nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả bằng một lối văn tài hoa, giàu chất thơ. Nhà văn đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,… để làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông.

Sông Hương là một phần không thể thiếu của thành phố Huế. Dòng sông đã góp phần tạo nên vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của cố đô. Sông Hương cũng là một biểu tượng văn hóa của Huế, gắn liền với lịch sử và con người nơi đây.

Dưới đây là một số chi tiết cụ thể trong bài kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” thể hiện vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố Huế:

Cách miêu tả sông Hương uốn khúc như một dải lụa mềm mại:

“Sông Hương đã gặp được thành phố yêu dấu của mình, và hai con sông giao duyên với nhau bằng một cách thật dịu dàng và kín đáo, giống như một nỗi khát khao đã được thỏa mãn từ lâu.”

Cách miêu tả sông Hương như một người con gái e lệ, dịu dàng:

“Sông Hương cúi đầu đi giữa hai bờ bãi xanh biếc của vùng ngoại ô Kim Long, và những chi lưu của nó như những con suối lớn đổ ra sông, làm cho nó thêm mềm mại và uốn lượn.”

Cách miêu tả sông Hương như một điệu slow trầm lắng, sâu lắng:

“Sông Hương trôi đi chậm rãi, thực chậm rãi, như triền miên theo những khúc quanh của thành phố, như muốn đi qua hết thảy những bến đò, những khu vườn trái cây xanh biếc để đi đến tận cùng của thành phố, của tình yêu.”

Cách miêu tả sông Hương như một người mẹ hiền bao dung, chở che cho những con thuyền nhỏ bé:

“Dòng sông ấy đã sống qua bao nhiêu thế kỷ, đã chứng kiến bao nhiêu đổi thay của đất trời, của con người. Nhưng sông Hương vẫn giữ nguyên vẻ đẹp dịu dàng, hiền hòa của mình, như một người mẹ hiền bao dung, chở che cho những con thuyền nhỏ bé.”

Cách miêu tả sông Hương như một người tình dịu dàng, chung thủy với thành phố Huế:

“Sông Hương là người tình dịu dàng và chung thủy của thành phố Huế. Sông Hương đã gắn bó với Huế từ thuở xa xưa, và mãi mãi gắn bó với Huế như một phần không thể thiếu.”

Tóm lại, sông Hương khi chảy vào thành phố Huế mang một vẻ đẹp đặc trưng, không giống bất kì dòng sông nào khác. Đó là vẻ đẹp của một dòng sông hiền hòa, sâu lắng, triết lí, trữ tình. Vẻ đẹp ấy đã góp phần làm nên vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của cố đô Huế.

Phân tích Sông Hương giữa lòng thành phố Huế

Sông Hương là một trong những biểu tượng nổi tiếng của xứ Huế mộng mơ. Dòng sông này gắn liền với lịch sử, văn hóa và con người nơi đây. Đặc biệt, vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố Huế đã được nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả một cách tài hoa trong bút kí “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”.

Trước khi chảy vào thành phố, sông Hương mang vẻ đẹp của một cô gái “phóng khoáng và man dại”. Dòng sông “uốn mình theo những đường cong mềm mại như một tấm lụa”, tự do chảy giữa những cánh rừng thông bạt ngàn. Nhưng khi gặp thành phố Huế, sông Hương đột ngột thay đổi tính cách. Dòng sông như một người con gái e lệ, dịu dàng, uốn mình quanh những lăng tẩm, đền đài cổ kính của kinh thành Huế.

Sông Hương khi chảy vào thành phố Huế có một vẻ đẹp đặc trưng, không giống bất kì dòng sông nào khác. Đó là vẻ đẹp của một dòng sông “hiền hòa và sâu lắng”. Dòng sông trôi êm đềm, nhẹ nhàng như một điệu slow, mang theo những nhịp điệu trầm lắng của Huế.

Sông Hương cũng mang vẻ đẹp của một dòng sông “triết lí, trữ tình”. Dòng sông như một người mẹ hiền bao dung, chở che cho những con thuyền nhỏ bé. Dòng sông cũng như một người tình dịu dàng, chung thủy với thành phố Huế.

Vẻ đẹp của sông Hương khi chảy vào thành phố Huế được nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả bằng một lối văn tài hoa, giàu chất thơ. Nhà văn đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ,… để làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông.

Sông Hương là một phần không thể thiếu của thành phố Huế. Dòng sông đã góp phần tạo nên vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của cố đô. Sông Hương cũng là một biểu tượng văn hóa của Huế, gắn liền với lịch sử và con người nơi đây.

Trên đây yêu văn học đã chia sẻ đến quý bạn đọc bài viết Phân tích Sông Hương. Hy vọng bài viết đã cung cấp đến quý bạn đọc những thông tin hay và hữu ích, chúc các bạn có thể chinh phục được những bài văn khó và đạt được điểm cao trong học tập. Một lần nữa thay mặt đội ngũ yêu văn học xin cảm ơn bạn đã lựa chọn chúng tôi để tham khảo!