Tóm tắt tác phẩm Chiếc lá cuối cùng

Tóm tắt tác phẩm Chiếc lá cuối cùng chi tiết bao quát đầy đủ nhất bao gồm nội dung, hoàn cảnh sáng tác, tóm tắt tác phẩm, bài học và cảm nhận cho các độc giả tham khảo.

Hoàn cảnh sáng tác của tác phẩm

Tác giả của tác phẩm Chiếc lá cuối cùng là nhà văn O. Henry, tên thật là William Sydney Porter. Ông sinh ngày 11 tháng 9 năm 1862 tại Greensboro, North Carolina, Hoa Kỳ. Ông là một nhà văn nổi tiếng của Mỹ với những truyện ngắn gọn, súc tích và mang nhiều ý nghĩa nhân văn.

Henry bắt đầu sự nghiệp viết lách của mình khi còn trẻ. Ông đã viết nhiều truyện ngắn cho các tạp chí và báo. Những truyện ngắn của ông thường mang tính hài hước và châm biếm, nhưng cũng có những truyện mang tính nhân văn sâu sắc.

Tác phẩm Chiếc lá cuối cùng của nhà văn O. Henry được sáng tác vào năm 1905. Đây là thời điểm mà O. Henry đang ở giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp sáng tác. Ông đã viết nhiều truyện ngắn nổi tiếng, trong đó có Chiếc lá cuối cùng. Tác phẩm được lấy bối cảnh ở thành phố New York, Mỹ, vào mùa đông. Mùa đông ở New York rất lạnh và khắc nghiệt. Những chiếc lá thường xuân trên cây cũng bắt đầu rụng dần.

Tác phẩm kể về câu chuyện của ba người họa sĩ trẻ, Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men, sống trong một căn nhà trọ nhỏ. Giôn-xi là một họa sĩ trẻ tài năng, nhưng cô bị mắc bệnh viêm phổi nặng và tuyệt vọng chờ đợi cái chết. Cô tin rằng khi chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân trước cửa sổ rụng xuống, cô cũng sẽ chết.

Các nhân vật trong tác phẩm 

Trong tác phẩm “Chiếc Lá Cuối Cùng” của Ô Henry, có ba nhân vật chính:

Johnsy: Tên thật là Joanna, là một trong hai nữ họa sĩ trẻ sống trong một căn hộ studio tại Greenwich Village, New York. Cô rơi vào tình trạng tuyệt vọng và bệnh tật, tin rằng mình sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng trên cây gần cửa sổ căn hộ của mình rơi xuống.

Sue: Là bạn thân và cùng phòng với Johnsy. Sue cố gắng làm mọi cách để giữ cho Johnsy có tinh thần lạc quan và hy vọng, bao gồm cả việc vẽ nên “chiếc lá cuối cùng” để Johnsy tin rằng chiếc lá vẫn còn đó và giúp cô có động lực sống.

Behrman: Là một họa sĩ già chưa bao giờ tạo ra được kiệt tác của mình, mặc dù ông luôn mơ ước về điều đó. Behrman sống trong cùng tòa nhà với Johnsy và Sue, và ông thường xuyên bày tỏ sự khinh thường đối với những ảo tưởng của họ về nghệ thuật. Tuy nhiên, vào cuối câu chuyện, Behrman thực hiện một hành động vị tha đáng kinh ngạc để giúp Johnsy giữ vững niềm tin và mong muốn sống.

Tóm tắt tác phẩm 

“Chiếc Lá Cuối Cùng” của Ô Henry là một tác phẩm ngắn đầy xúc động và sâu sắc, kể về câu chuyện của hai nữ họa sĩ trẻ, Johnsy và Sue, cùng sinh sống tại một căn hộ studio nghèo nàn ở Greenwich Village, New York. Trong bối cảnh mùa đông giá lạnh, Johnsy mắc phải một căn bệnh nghiêm trọng và dần mất đi ý chí sống, tin rằng cô sẽ chết khi chiếc lá cuối cùng trên cây ngoài cửa sổ rơi xuống.

Sue, bạn cùng phòng của cô, là người bạn thân thiết và đồng hành cùng cô trong giai đoạn khó khăn này. Cô cố gắng khích lệ tinh thần Johnsy bằng mọi cách, bao gồm cả việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ Behrman, một họa sĩ già sống tại tầng dưới. Behrman là một nhân vật cực kỳ thú vị, với ước mơ vẽ nên một kiệt tác nhưng mãi không thực hiện được. Ông thường xuyên tỏ ra khinh thường những ảo tưởng của các họa sĩ trẻ, nhưng sâu thẳm bên trong, ông có một trái tim ấm áp và sẵn lòng giúp đỡ người khác.

Khi nghe về tình trạng của Johnsy và niềm tin mênh mông của cô vào chiếc lá cuối cùng, Behrman quyết định thực hiện một hành động vô cùng vị tha và quả cảm. Trong một đêm lạnh giá, khi chỉ còn lại duy nhất một chiếc lá trên cây và Johnsy dường như đã từ bỏ mọi hy vọng vào cuộc sống, Behrman ra ngoài và vẽ nên chiếc lá mà cô tin rằng sẽ không bao giờ rơi. Chiếc lá mà Behrman vẽ ra vô cùng sống động và thuyết phục, đến nỗi Johnsy, khi nhìn thấy nó vẫn còn đó sau cơn bão, bắt đầu tin rằng cô có cơ hội sống sót và dần dần hồi phục.

Tuy nhiên, hành động vị tha này của Behrman đã có giá của nó. Ông bị lạnh và qua đời vì viêm phổi sau đêm đó, để lại sau mình không chỉ là một kiệt tác nghệ thuật mà còn là bài học sâu sắc về sự hy sinh và lòng vị tha. “Chiếc Lá Cuối Cùng” không chỉ đơn thuần là câu chuyện về sự sống và cái chết, mà còn là câu chuyện về sức mạnh của nghệ thuật, tình bạn, và ý chí sống. Đây là một tác phẩm đầy cảm hứng, nhắc nhở chúng ta về giá trị của hy vọng và sự quan trọng của việc tìm kiếm ý nghĩa trong mỗi hành động của bản thân, dù là nhỏ nhất.

Giá trị của tác phẩm 

Tác phẩm Chiếc lá cuối cùng của nhà văn O. Henry là một truyện ngắn, súc tích nhưng giàu ý nghĩa nhân văn. Truyện ca ngợi tình yêu thương, sự hy sinh và lòng kiên trì của con người. Truyện cũng nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống luôn có những điều kỳ diệu và hy vọng luôn hiện hữu.

Giá trị nội dung

  • Tình yêu thương, sự hy sinh:

Tác phẩm ca ngợi tình yêu thương, sự hy sinh của những người bạn dành cho nhau. Xiu và cụ Bơ-men đã hết lòng chăm sóc cho Giôn-xi, người bạn đồng nghiệp đang bị bệnh nặng. Họ đã ở bên cạnh cô, động viên cô, cho cô hy vọng sống.

Cụ Bơ-men, một họa sĩ già, đã lặng lẽ vẽ một chiếc lá thường xuân giống hệt như thật và treo lên cây vào đêm khuya. Ông đã hy sinh bản thân để mang lại niềm hy vọng cho Giôn-xi.

  • Lòng kiên trì:

Tác phẩm cũng ca ngợi lòng kiên trì của Giôn-xi. Khi cô tuyệt vọng chờ đợi cái chết, chiếc lá thường xuân cuối cùng trên cây đã mang lại cho cô niềm hy vọng sống. Cô đã dần dần hồi phục và cuối cùng cô đã khỏi bệnh.

  • Cuộc sống luôn có những điều kỳ diệu và hy vọng luôn hiện hữu:

Tác phẩm nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống luôn có những điều kỳ diệu và hy vọng luôn hiện hữu. Chiếc lá thường xuân cuối cùng trên cây không phải là một chiếc lá thật, nhưng nó đã mang lại niềm hy vọng sống cho Giôn-xi. Điều này cho thấy rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chúng ta cũng không nên đánh mất hy vọng.

Giá trị nghệ thuật

  • Nghệ thuật xây dựng nhân vật:

Các nhân vật trong tác phẩm được xây dựng sinh động và chân thực. Giôn-xi là một cô gái trẻ tài năng nhưng lại bị bệnh nặng và tuyệt vọng chờ đợi cái chết. Xiu là một người bạn tốt bụng, luôn quan tâm và chăm sóc cho Giôn-xi. Cụ Bơ-men là một họa sĩ già, có tấm lòng nhân hậu và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác.

  • Nghệ thuật xây dựng cốt truyện:

Cốt truyện của tác phẩm được xây dựng chặt chẽ và logic. Tác phẩm mở đầu bằng tình trạng bệnh nặng của Giôn-xi và kết thúc bằng sự hồi phục của cô. Chiếc lá thường xuân cuối cùng trên cây là một chi tiết nghệ thuật đắt giá, góp phần tạo nên thành công của tác phẩm.

  • Nghệ thuật miêu tả:
  1. Henry đã sử dụng ngôn ngữ miêu tả sinh động và giàu hình ảnh để khắc họa hình ảnh thiên nhiên và tâm trạng của nhân vật. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa,… để làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn và giàu cảm xúc.

Tóm lại, Chiếc lá cuối cùng là một truyện ngắn ngắn nhưng giàu ý nghĩa nhân văn. Tác phẩm đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và được chuyển thể thành nhiều bộ phim, vở kịch và chương trình truyền hình.

Bài học rút ra từ tác phẩm

Tác phẩm “Chiếc Lá Cuối Cùng” của Ô Henry mang lại nhiều bài học quý giá, phản ánh sâu sắc về tình người, ý chí sống, và sức mạnh của nghệ thuật. Dưới đây là một số bài học chính từ câu chuyện này:

Sức mạnh của hy vọng: Johnsy, mất đi ý chí sống do bệnh tật, tìm thấy hy vọng qua chiếc lá cuối cùng mà cô tin là đã giữ cô sống sót. Câu chuyện cho thấy hy vọng có thể là một liều thuốc mạnh mẽ, có khả năng mang lại sức sống và hồi phục, ngay cả trong những hoàn cảnh tuyệt vọng nhất.

Ý chí sống: Câu chuyện khẳng định tầm quan trọng của việc giữ vững ý chí sống và niềm tin, ngay cả khi đối mặt với những khó khăn lớn nhất. Johnsy, qua niềm tin vào chiếc lá cuối cùng, tìm lại được ý chí chiến đấu với bệnh tật và tìm lại niềm tin vào cuộc sống.

Sự hy sinh và lòng vị tha: Behrman, dù thường xuyên tỏ ra khinh thường với những ảo tưởng của các nghệ sĩ trẻ, đã thực hiện hành động vị tha cuối cùng bằng cách vẽ chiếc lá để Johnsy có thể giữ vững hy vọng. Sự hy sinh của ông, mà cuối cùng đã dẫn đến cái chết của mình, là minh chứng cho tình người và lòng vị tha.

Nghệ thuật và sự sống: “Chiếc Lá Cuối Cùng” còn là một câu chuyện về sức mạnh của nghệ thuật và khả năng của nó trong việc ảnh hưởng đến cuộc sống. Behrman, thông qua tác phẩm nghệ thuật cuối cùng của mình, không chỉ tạo ra một kiệt tác mà còn sử dụng nghệ thuật như một phương tiện để cứu lấy một mạng người.

Tầm quan trọng của sự quan tâm và hỗ trợ lẫn nhau: Tình bạn giữa Sue và Johnsy, cùng với sự quan tâm của Behrman đối với cả hai, cho thấy sự quan trọng của việc có người bên cạnh để hỗ trợ và động viên, đặc biệt trong những lúc khó khăn.

Câu chuyện “Chiếc Lá Cuối Cùng” không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một bài học về sự kiên cường, lòng vị tha và tình người, nhấn mạnh rằng trong mọi hoàn cảnh, luôn có chỗ cho hy vọng và sự sống.

Cảm nhận về tác phẩm 

“Chiếc Lá Cuối Cùng” của Ô Henry là một tác phẩm ngắn nhưng để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc bởi câu chuyện cảm động và ý nghĩa sâu sắc mà nó mang lại. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện về tình bạn, hy vọng và sự hy sinh, mà còn là một minh chứng cho sức mạnh của nghệ thuật và tình người.

“Chiếc Lá Cuối Cùng” cũng là một bài học về ý nghĩa của hy vọng và ý chí sống. Chiếc lá mà Behrman vẽ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của hy vọng, thúc đẩy Johnsy vượt qua tuyệt vọng và bệnh tật. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, trong mọi hoàn cảnh, luôn có chỗ cho hy vọng và sự lạc quan.

Tóm lại, “Chiếc Lá Cuối Cùng” là một tác phẩm đầy cảm hứng, khám phá sâu sắc về sức mạnh của tình người, nghệ thuật, và ý chí sống. Ô Henry, thông qua câu chuyện ngắn của mình, không chỉ kể một câu chuyện cảm động mà còn truyền đạt những bài học về tình bạn, lòng vị tha và hy vọng, làm cho tác phẩm này trở thành một kiệt tác văn học không thể quên.

Trên đây là bài viết tóm tắt về tác phẩm Chiếc lá cuối cùng chi tiết nhất cho các bạn tham khảo. Hy vọng bài viết này sẽ giúp các bạn có cái nhìn tổng quát hơn về tác phẩm nổi tiếng này. Chúc các bạn có những trải nghiệm tuyệt vời khi đọc tác phẩm.