Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về
Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm
Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre.
…
Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửa
Khi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôi
Tiếng mưa dội ào ào trên mái cọ
Nón ai xa thăm thẳm ở bên trời.”
Những âm thanh này gắn liền với đời sống hàng ngày, tạo nên một không gian đậm chất quê hương. Đó là tiếng mẹ gọi, tiếng cha dặn, tiếng lụa xé, tiếng kéo gỗ – những âm thanh ấy thật gần gũi và đậm tình.
Tình yêu tiếng Việt thấm sâu vào từng câu chữ, đặc biệt là khi tác giả nhắc đến những ngày thơ ấu, khi chúng ta bắt đầu học tiếng mẹ đẻ:
“Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
Ôi tiếng Việt như bùn và như lụa
Óng tre ngà và mềm mại như tơ.”
Tiếng Việt là kết tinh của tình yêu và lao động của bao thế hệ người Việt. Ngay cả khi chưa có chữ viết, tiếng nói của dân tộc đã vẹn nguyên. Lưu Quang Vũ đã dùng những hình ảnh gần gũi như bùn đất, lụa, tre ngà, tơ để khái quát vẻ đẹp độc đáo của tiếng Việt. Hai câu thơ giúp ta cảm nhận được tiếng Việt không chỉ mộc mạc, khỏe khoắn mà còn mềm mại, tinh tế.
Người Việt có quyền tự hào về tiếng mẹ đẻ của mình, một ngôn ngữ giàu đẹp, đa dạng và trầm bổng nhờ hệ thống dấu thanh phong phú:
“Tiếng tha thiết, nói thường nghe như hát
Kể mọi điều bằng ríu rít âm thanh
Như gió nước không thể nào nắm bắt
Dấu huyền trầm, dấu ngã chênh vênh.”
Hệ thống dấu thanh của tiếng Việt rất đa dạng, mỗi dấu thanh như một nốt nhạc, tạo nên âm điệu đặc trưng. Thanh bằng như nốt trầm, thanh trắc như nốt cao, tạo nên một ngữ âm phong phú và giàu ngữ nghĩa. Chúng ta có quyền tự hào và cần có trách nhiệm giữ gìn, phát huy sự giàu đẹp này.
Mỗi khổ thơ trong bài đều mang một cung bậc cảm xúc riêng, qua đó Lưu Quang Vũ không chỉ thể hiện sự trân trọng mà còn nhắc nhở chúng ta về giá trị ngàn đời của tiếng Việt:
“Ôi tiếng Việt suốt đời tôi mắc nợ
Quên nỗi mình quên áo mặc cơm ăn
Trời xanh quá môi tôi hồi hộp quá
Tiếng Việt ơi! Tiếng Việt ân tình.”
Lời thơ vang lên như một lời tri ân sâu sắc đối với tiếng Việt, ngôn ngữ của dân tộc, ngôn ngữ của tình yêu, lao động và sáng tạo. Tiếng Việt là kết quả của bao công sức, mồ hôi và tâm huyết của người Việt qua các thế hệ, và vì thế, nó đáng được trân trọng và gìn giữ.
“Tiếng Việt” là một bài thơ sâu sắc, không chỉ là lời ca ngợi tiếng nói dân tộc mà còn là bài học về lòng yêu nước, về trách nhiệm gìn giữ và phát huy giá trị văn hóa của cha ông để lại. Tác phẩm này, với những câu thơ giản dị mà thấm thía, đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
3. Chỉnh sửa bài viết
Sau khi hoàn thành bài viết, em hãy rà soát và chỉnh sửa theo những gợi ý sau đây:
Hướng dẫn soạn bài Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tám chữ Ngữ văn 9 tập 2 Kết nối tri thức chi tiết, đầy đủ nhất. Thông qua việc thực hành trả lời các câu hỏi trong phần hướng dẫn và bài tập, chúng ta có thể củng cố kiến thức cơ bản về bài học này.
Tôi là Nguyễn Thúy, một người đam mê văn học và luôn khao khát chia sẻ kiến thức với cộng đồng. Sinh ra và lớn lên tại Hà Nội, tôi tốt nghiệp ngành Văn học tại Đại học Quốc gia Hà Nội. Hiện tại, tôi chuyên cung cấp thông tin về văn học, từ các tác giả, tác phẩm kinh điển đến những xu hướng mới. Tôi hy vọng thông qua những bài viết và nghiên cứu của mình, độc giả sẽ hiểu sâu hơn về thế giới văn chương đa dạng và phong phú.
Bình Luận