Soạn bài Tự đánh giá: Tiền tội nghiệp của tôi ơi
Hướng dẫn soạn bài Tự đánh giá: Tiền tội nghiệp của tôi ơi – Cánh diều lớp 12 chi tiết, đầy đủ nhất. Thông qua việc thực hành trả lời các câu hỏi trong phần hướng dẫn và bài tập, chúng ta có thể củng cố kiến thức cơ bản về tác phẩm này.
Đọc văn bản “Tiền tội nghiệp của tôi ơi!” và chọn câu trả lời đúng cho mỗi câu hỏi từ 1 đến 5, sau đó trả lời các câu hỏi từ 6 đến 10.
Câu hỏi 1: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 79)
Văn bản bao gồm các sự kiện sau:
A. Ác-pa-gông phát hiện chiếc tráp vàng mà lão giấu ngoài vườn đã bị đánh cắp và kêu la thảm thiết.
B. Ác-pa-gông tức giận khi Clê-ăng cho rằng ai cũng biết lão có nhiều của cải.
C. Ác-pa-gông lo sợ khi thấy hai người con xuất hiện đúng lúc lão đang đề cập đến nơi giấu vàng.
D. Ác-pa-gông thăm dò các con để biết họ có hay biết gì về nơi giấu vàng của lão không và khẳng định lão đang khao khát có thêm một vạn ê-quy.
Trình tự cốt truyện đúng là:
A. (1), (2), (3), (4)
B. (4), (3), (2), (1)
C. (3), (4), (2), (1)
D. (2), (3), (4), (1)
Trả lời: Chọn đáp án C
Câu hỏi 2: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 79)
Tại sao Ác-pa-gông lại coi Clê-ăng là kẻ thù?
A. Vì Clê-ăng đã đào trộm tráp vàng của lão.
B. Vì Clê-ăng nghe lén lão nói về chỗ giấu vàng.
C. Vì Clê-ăng nói rằng lão giàu có.
D. Vì Clê-ăng xuất hiện không đúng lúc.
Trả lời: Chọn đáp án C
Câu hỏi 3: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 80)
Loại xung đột nào được thể hiện trong đoạn trích?
A. Xung đột giữa cái xấu và cái xấu.
B. Xung đột giữa cái xấu và cái tốt.
C. Xung đột giữa cái cao cả và cái thấp hèn.
D. Xung đột giữa cái tiến bộ và cái lạc hậu.
Trả lời: Chọn đáp án A
Câu hỏi 4: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 79)
Đặc điểm tính cách nổi bật của Ác-pa-gông là gì?
A. Keo kiệt, bủn xỉn, tham lam.
B. Sắc sảo, cẩn trọng, đa nghi.
C. Sĩ diện, khoác lác, tham lam.
D. Tính toán, lạnh lùng, vô tâm.
Trả lời: Chọn đáp án A
Câu hỏi 5: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 79)
Thủ pháp nào không được sử dụng để tạo tiếng cười trong đoạn trích?
A. Cường điệu.
B. Bỏ lửng lời thoại.
C. Tạo sự đối thoại trong lời độc thoại.
D. Xây dựng đối thoại theo kiểu “ông nói gà, bà nói vịt”.
Trả lời: Chọn đáp án D
Câu hỏi 6: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 80)
a) Chỉ ra trong đoạn độc thoại của nhân vật Ác-pa-gông ở Hồi IV, Lớp bảy, những câu là lời nhân vật:
– hướng đến “nó” – thằng ăn trộm mà lão nhầm tưởng đã tóm được
– hướng đến “bạn tiền tội nghiệp”
– hướng đến tất cả mọi người xung quanh
b) Em ấn tượng nhất về điều gì trong màn độc thoại nội tâm đó? Vì sao?
Gợi ý trả lời:
a) Trong đoạn độc thoại của Ác-pa-gông ở Hồi IV, Lớp bảy, có những câu được nhân vật nói hướng đến:
Hướng đến “nó” – tên ăn trộm mà lão nhầm tưởng đã bắt được:
- “Ối kẻ trộm! Ối kẻ trộm! Ối quân giết người!… Đứng lại, trả tiền đây, đồ vô lại…”
- “Bất kì đứa nào đã làm vố này, hẳn nó phải mất bao công sức rình mò; nó đã lợi dụng lúc tôi mải nói chuyện với thằng con trời đánh của tôi mà lấy trộm.”
Hướng đến “bạn tiền tội nghiệp”: “Trời ơi, tiền tội nghiệp của tôi ơi, tiền tội nghiệp của tôi ơi, bạn yêu quý ơi, ai đã lấy bạn đi?”
Hướng đến tất cả mọi người xung quanh: “Nhìn ai tôi cũng thấy ngờ vực, người nào cũng có vẻ như là đứa ăn trộm tiền của tôi… Nó có lần ở chỗ các ngài không?”
b) Điều khiến em ấn tượng nhất trong màn độc thoại nội tâm này là sự điên cuồng và hoảng loạn của Ác-pa-gông. Khi mất tiền, lão như mất cả lý trí, tinh thần của lão trở nên hỗn loạn đến mức lão còn tự nắm lấy tay mình trong sự tuyệt vọng. Đỉnh điểm của cơn điên loạn là khi lão tuyên bố sẽ tự treo cổ nếu không tìm thấy số tiền đã mất. Sự cuồng loạn này thể hiện rõ nét tính cách tham lam, bủn xỉn đến mức cực đoan của nhân vật, khiến người đọc không khỏi vừa thấy thương hại vừa phẫn nộ trước sự tha hóa của lão.
Câu hỏi 7: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 80)
Chọn và phân tích một yếu tố tạo nên tiếng cười trong đoạn trích (gợi ý: tình huống, nhân vật, ngôn ngữ và các thủ pháp tạo tiếng cười,…).
Gợi ý trả lời:
Yếu tố tạo nên tiếng cười nổi bật nhất trong đoạn trích chính là nhân vật Ác-pa-gông – một con người bị ám ảnh bởi tiền bạc đến mức lố bịch. Tình yêu tiền của lão đã biến thành một nỗi ám ảnh kinh hoàng, khiến lão xem tiền như “người bạn tri kỷ” và sợ hãi mất đi những đồng tiền yêu quý hơn bất cứ điều gì khác. Chính thói keo kiệt, bủn xỉn ấy đã dẫn đến những hành vi và suy nghĩ kỳ quặc, tạo nên tiếng cười cho người đọc.
Ví dụ, lão vừa muốn giấu tiền thật kỹ, vừa muốn nó sinh lời, dẫn đến việc lão tự nói ra chỗ giấu tiền một cách ngớ ngẩn trong cơn hoảng loạn. Cách mà lão chọn nơi giấu tiền cũng hết sức hài hước – lão cho rằng chôn tiền ngoài vườn sẽ an toàn hơn cất trong tủ sắt, một suy nghĩ hết sức ngược đời. Thông qua hình ảnh này, tác giả không chỉ mang đến tiếng cười mỉa mai, châm biếm, mà còn cảnh báo về sự tha hóa của con người khi bị đồng tiền làm mờ mắt, dẫn đến những hành vi lố bịch, tự hủy hoại chính mình.
Câu hỏi 8: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 80)
Theo em, có nên đổi tên vở kịch thành Lão Ác-pa-gông không? Vì sao?
Gợi ý trả lời:
Em cho rằng việc đổi tên vở kịch thành “Lão Ác-pa-gông” không phải là một lựa chọn hợp lý. Bởi lẽ, tên gọi này chỉ đơn thuần nêu lên nhân vật chính mà không truyền tải được nội dung hay ý nghĩa sâu xa của tác phẩm. Trong khi đó, tên gốc “Lão hà tiện” lại phản ánh đúng bản chất của nhân vật, đồng thời gợi mở về tính cách keo kiệt và những tình huống hài hước, châm biếm xoay quanh lão. Tên gọi này không chỉ tạo sự tò mò mà còn định hướng người đọc, khán giả đến với chủ đề chính của vở kịch, từ đó làm tăng thêm sức hấp dẫn và giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
Câu hỏi 9: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 80)
“Nhân vật đồng tiền” trong đoạn trích trên hiện ra như thế nào? Qua đoạn trích, nhà viết kịch Mô-li-e gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?
Gợi ý trả lời:
Trong đoạn trích, “nhân vật đồng tiền” được thể hiện như một người bạn tri kỷ mà lão Ác-pa-gông không thể thiếu trong cuộc đời. Đối với lão, tiền bạc trở thành nỗi ám ảnh khủng khiếp, và khi mất đi số tiền quý giá, lão trở nên mất kiểm soát, như thể mọi hy vọng và ý nghĩa cuộc sống đều tan biến: “Tiền tội nghiệp của tôi ơi, bạn yêu quý ơi… Mất mày rồi, tao chẳng còn chỗ dựa nữa… cuộc đời tao từ giờ chẳng còn gì đáng để sống… tao không thể sống nổi. Thế là hết, tôi kiệt sức rồi; tôi sắp chết đây… Có ai muốn cứu tôi sống lại, hãy trả lại cho tôi món tiền quý giá của tôi.”
Qua đoạn trích, nhà viết kịch Mô-li-e đã khéo léo gửi gắm một thông điệp đầy ý nghĩa về hiểm họa của lòng tham và tính keo kiệt. Khi con người quá đắm chìm trong cơn say mê tiền bạc, họ không chỉ đánh mất lý trí và nhân cách mà còn tự nhấn chìm mình trong đau khổ và bất hạnh. Đồng tiền, thay vì là công cụ phục vụ cuộc sống, lại trở thành ngục tù giam giữ tâm hồn con người, dẫn họ đến sự hủy hoại cả về tinh thần lẫn thể xác.
Câu hỏi 10: (SGK Ngữ văn 12 Tập 1 – Trang 80)
Sưu tầm và ghi lại một số câu thành ngữ nói về thói hà tiện.
Gợi ý trả lời:
Sưu tầm và ghi lại một số câu thành ngữ nói về tính keo kiệt.
- “Mồm ăn nhà mình, thuốc thì đi xin, diêm mượn đánh thó mà chẳng hề mất gì.”
- “Của mình thì giữ chặt như báu vật, của người thì muốn lấy hết về mình.”
- “Nói thì hùng hồn như sấm, nhưng khi cho lại chỉ là những thứ rẻ rúng, không có giá trị.”
Với những hướng dẫn soạn bài Tiền tội nghiệp của tôi ơi – Cánh diều lớp 12 chi tiết như trên. Hy vọng sẽ giúp các bạn nắm được những ý chính của tác phẩm này. Chúc các bạn có những bài soạn thật tốt, để thuận tiện trong quá trình tiếp thu bài giảng.