Phân tích Vội vàng của Xuân Diệu tuyển chọn siêu hay
Dưới đây là các mẫu bài Phân tích Vội vàng hay và ngắn gọn, nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo để có thể soạn 1 bài phân tích sao cho hay và ý nghĩa nhất, sau đây là nội dung chi tiết xin mời các bạn tham khảo.
Dàn ý Phân tích bài Vội vàng
Mở bài
Giới thiệu tác giả Xuân Diệu, bài thơ Vội vàng
Khái quát nội dung bài thơ: Vội vàng là một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ mới của Xuân Diệu, thể hiện tâm trạng yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt của tác giả.
Thân bài
Khổ 1 bài thơ Vội vàng
Xuân Diệu cảm nhận thời gian trôi qua rất nhanh chóng, vội vàng, gấp gáp:
“Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Còn trời xanh, còn gió nhẹ, còn ánh nắng vàng,
Nên ta muốn tắt nắng đi,
Cho màu đừng nhạt mất,
Đối với ta, tuổi trẻ là vàng,
Nên ta muốn cướp giật.”
Tác giả ví tuổi trẻ như một thứ vàng quý báu, chỉ có một lần trong đời, vì vậy phải biết quý trọng và tận hưởng:
“Ai bảo xuân tàn, xuân đi, xuân nồng?
Nhìn lại trời xanh, chẳng thấy một màu nào phai!”
Khổ thơ thể hiện tâm trạng yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt của Xuân Diệu.
Khổ 2 bài thơ Vội vàng Xuân Diệu muốn tận hưởng cuộc sống ở mọi thời điểm, mọi nơi:
“Của ong bướm này đây tuần tháng mật,
Này đây hoa của đồng nội xanh rì,
Này đây lá của cành tơ phơ phất,
Của yến anh này đây khúc tình si,
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm, thần Vui hằng gõ cửa,
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần.”
Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh tươi đẹp, gợi cảm để thể hiện niềm khát khao tận hưởng cuộc sống.
Khổ 3 bài thơ Vội vàng
Xuân Diệu muốn được yêu, được sống trọn vẹn từng giây, từng phút:
“Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân hồng,
Này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân hồng,
Này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi cứ muốn thâu trong một buổi chiều
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.”
Tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ để thể hiện khát vọng mãnh liệt đó:
So sánh: “Tháng giêng ngon như một cặp môi gần”
Điệp ngữ: “Này đây”, “Tôi sung sướng”
Kết bài
Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ:
Vội vàng là một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ mới của Xuân Diệu, thể hiện tâm trạng yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt của tác giả.
Bài thơ sử dụng nhiều hình ảnh tươi đẹp, gợi cảm, ngôn ngữ mới lạ, độc đáo.
Phân tích Vội vàng hay nhất
Xuân Diệu là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới. Ông được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình” với những vần thơ chan chứa tình yêu đời, yêu cuộc sống. Bài thơ “Vội vàng” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của Xuân Diệu, thể hiện rõ nhất quan niệm sống của ông.
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, ngôn ngữ thơ phóng khoáng, giàu hình ảnh, nhịp điệu thơ nhanh, gấp gáp, thể hiện rõ tâm trạng vội vàng, gấp gáp của nhà thơ.
Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu bộc lộ niềm yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Chỉ với hai câu thơ đầu tiên, Xuân Diệu đã bộc lộ khát khao mãnh liệt muốn níu giữ thời gian, ngăn chặn sự chảy trôi của cuộc đời. Nhà thơ muốn tắt nắng đi để màu sắc của cuộc sống không bị nhạt phai, muốn buộc gió lại để hương thơm của cuộc sống không bị bay đi. Những mong muốn ấy cho thấy Xuân Diệu yêu cuộc sống tha thiết, muốn tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Cũng trong khổ thơ này, Xuân Diệu đã miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân bằng những ngôn từ, hình ảnh đầy thi vị:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Mây cao và chim chóc cùng với hoa
Kìa một cành tơ với lá xanh mơn mởn
Ta muốn cắn vào và muốn cắn vào
Thơ ngây ngất giữa hương và sắc
Mùa xuân hiện lên trong thơ Xuân Diệu thật tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Thiên nhiên như một bức tranh đầy màu sắc, âm thanh, hương vị. Ong bướm đang say sưa tận hưởng mật ngọt, hoa lá xanh tươi, cành lá phơ phất, yến anh đang cất lên khúc tình ca ngọt ngào. Ánh sáng mặt trời như hàng mi đang chớp nhoáng. Tất cả đều khiến cho con người cảm thấy say đắm, ngây ngất.
Từ niềm yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết, Xuân Diệu đã thể hiện quan niệm sống vội vàng, gấp gáp của mình:
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi
Chim rộn ràng bỗng dưng đứt tiếng reo
Như chia phôi bỗng dưng nhớ thương
Xuân Diệu nhận thức được rằng thời gian là vô hạn, cuộc đời là hữu hạn. Thời gian cứ trôi đi một cách nhanh chóng, tuổi trẻ cũng theo đó mà trôi qua. Chính vì vậy, nhà thơ muốn sống vội vàng, gấp gáp để tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu thể hiện một cách mới mẻ, táo bạo. Nó khác với quan niệm sống của các nhà thơ trung đại, thường đề cao sự khoan thai, điềm đạm. Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu thể hiện một tinh thần yêu đời, yêu cuộc sống mãnh liệt, một khát vọng sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Bài thơ “Vội vàng” là một bài thơ hay, thể hiện rõ quan niệm sống vội vàng, gấp gáp của Xuân Diệu. Bài thơ đã góp phần làm nên tên tuổi của Xuân Diệu trong nền văn học Việt Nam.
Phân tích Vội vàng ngắn gọn
Xuân Diệu là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới. Ông được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình” với những vần thơ chan chứa tình yêu đời, yêu cuộc sống. Bài thơ “Vội vàng” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của Xuân Diệu, thể hiện rõ nhất quan niệm sống của ông.
Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, ngôn ngữ thơ phóng khoáng, giàu hình ảnh, nhịp điệu thơ nhanh, gấp gáp, thể hiện rõ tâm trạng vội vàng, gấp gáp của nhà thơ.
Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu bộc lộ niềm yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Chỉ với hai câu thơ đầu tiên, Xuân Diệu đã bộc lộ khát khao mãnh liệt muốn níu giữ thời gian, ngăn chặn sự chảy trôi của cuộc đời. Nhà thơ muốn tắt nắng đi để màu sắc của cuộc sống không bị nhạt phai, muốn buộc gió lại để hương thơm của cuộc sống không bị bay đi. Những mong muốn ấy cho thấy Xuân Diệu yêu cuộc sống tha thiết, muốn tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Cũng trong khổ thơ này, Xuân Diệu đã miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân bằng những ngôn từ, hình ảnh đầy thi vị:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Mây cao và chim chóc cùng với hoa
Kìa một cành tơ với lá xanh mơn mởn
Ta muốn cắn vào và muốn cắn vào
Thơ ngây ngất giữa hương và sắc
Mùa xuân hiện lên trong thơ Xuân Diệu thật tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Thiên nhiên như một bức tranh đầy màu sắc, âm thanh, hương vị. Ong bướm đang say sưa tận hưởng mật ngọt, hoa lá xanh tươi, cành lá phơ phất, yến anh đang cất lên khúc tình ca ngọt ngào. Ánh sáng mặt trời như hàng mi đang chớp nhoáng. Tất cả đều khiến cho con người cảm thấy say đắm, ngây ngất.
Từ niềm yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết, Xuân Diệu đã thể hiện quan niệm sống vội vàng, gấp gáp của mình:
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt
Con gió xinh thì thào trong lá biếc
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi
Chim rộn ràng bỗng dưng đứt tiếng reo
Như chia phôi bỗng dưng nhớ thương
Xuân Diệu nhận thức được rằng thời gian là vô hạn, cuộc đời là hữu hạn. Thời gian cứ trôi đi một cách nhanh chóng, tuổi trẻ cũng theo đó mà trôi qua. Chính vì vậy, nhà thơ muốn sống vội vàng, gấp gáp để tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu thể hiện một cách mới mẻ, táo bạo. Nó khác với quan niệm sống của các nhà thơ trung đại, thường đề cao sự khoan thai, điềm đạm. Quan niệm sống vội vàng của Xuân Diệu thể hiện một tinh thần yêu đời, yêu cuộc sống mãnh liệt, một khát vọng sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Phân tích 13 câu đầu bài Vội vàng
Bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới. Bài thơ thể hiện một quan niệm sống mới mẻ, táo bạo: sống vội vàng, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời. 13 câu đầu của bài thơ đã thể hiện rõ nét quan niệm sống ấy.
Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã sử dụng một loạt các từ ngữ mang tính cảm thán, thể hiện niềm say mê, rạo rực của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân:
“Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi”
Chỉ với ba câu thơ ngắn gọn, Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Màu nắng vàng rực rỡ, hương thơm ngào ngạt của hoa cỏ như đang mời gọi, quyến rũ người ta đến thưởng thức. Nhà thơ muốn “tắt nắng”, “buộc gió” lại để giữ gìn, lưu giữ vẻ đẹp ấy.
Từ “tắt” và “buộc” thể hiện một thái độ quyết liệt, táo bạo của nhà thơ. Đó là một khát vọng mãnh liệt được tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống.
Không chỉ sử dụng các từ ngữ mang tính cảm thán, Xuân Diệu còn sử dụng các biện pháp tu từ đặc sắc để khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân. Hình ảnh “ánh sáng của mùa xuân đương tới” được so sánh với “hàng mi”, gợi lên vẻ đẹp tươi tắn, rạng rỡ của mùa xuân. Hình ảnh “thời gian như ngừng trôi” được thể hiện qua cách đảo trật tự từ “của ong bướm giang tơ tằm say” lên trước “tình yêu bừng nắng hạ”. Cách đảo trật tự từ này đã khiến cho thời gian như ngưng đọng lại, để con người có thể tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của mùa xuân.
Với những hình ảnh và biện pháp tu từ đặc sắc, Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Bức tranh ấy đã gợi lên trong lòng người đọc niềm say mê, rạo rực trước vẻ đẹp của cuộc sống.
Không chỉ say mê, rạo rực trước vẻ đẹp của thiên nhiên, Xuân Diệu còn thể hiện một nỗi lo âu, tiếc nuối trước sự trôi chảy của thời gian:
“Của ong bướm giang tơ tằm say
Này đây ánh sáng chớp hàng mi
Mỗi giây đổi mới ngày khác lạ
Vạn vật giai điên đảo vì em”
Thời gian trôi đi rất nhanh, những gì đẹp đẽ nhất cũng sẽ nhanh chóng qua đi. Xuân Diệu cảm thấy tiếc nuối trước sự trôi chảy của thời gian, bởi vì thời gian trôi đi sẽ khiến cho vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống mất đi.
Câu thơ “Mỗi giây đổi mới ngày khác lạ” đã thể hiện rõ nét sự trôi chảy của thời gian. Mỗi giây, mỗi phút trôi qua, thế giới lại có những thay đổi mới. Sự thay đổi ấy khiến cho con người cảm thấy tiếc nuối, bởi vì họ không thể nắm bắt được hết những gì đẹp đẽ nhất của cuộc sống.
Câu thơ “Vạn vật giai điên đảo vì em” là một cách nói phóng đại, thể hiện sự khát khao yêu đương cuồng nhiệt của nhà thơ. Xuân Diệu yêu cuộc sống đến mãnh liệt, đến nỗi ông cảm thấy cả thế giới đang quay cuồng, đảo lộn vì tình yêu.
Tóm lại, 13 câu đầu của bài thơ Vội vàng đã thể hiện rõ nét quan niệm sống mới mẻ, táo bạo của Xuân Diệu. Đó là quan niệm sống vội vàng, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời. Quan niệm sống ấy đã có tác động sâu sắc đến tư tưởng và tình cảm của nhiều thế hệ người đọc.
Phân tích khổ 1 Vội vàng
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của phong trào thơ mới. Bài thơ thể hiện một quan niệm nhân sinh mới mẻ, cấp tiến của Xuân Diệu, đó là quan niệm về thời gian và tuổi trẻ.
Khổ 1 bài thơ mở ra với một khát vọng táo bạo, lạ lùng của nhà thơ:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Chỉ với bốn câu thơ ngắn gọn, Xuân Diệu đã bộc lộ một khát vọng mãnh liệt, muốn níu giữ thời gian, muốn giữ lại những gì đẹp đẽ nhất của cuộc đời.
“Tắt nắng” và “buộc gió” là những hình ảnh táo bạo, đi ngược lại với quy luật của tự nhiên. Nắng là biểu tượng của ánh sáng, của sự sống. Gió là biểu tượng của sự vận động, của sự thay đổi. Xuân Diệu muốn “tắt nắng” để màu sắc không nhạt mất, muốn “buộc gió” để hương thơm không bay đi. Điều đó thể hiện một khát vọng mãnh liệt muốn giữ lại những gì đẹp đẽ nhất của cuộc sống, muốn ngăn chặn sự tàn phai của thời gian.
Khổ thơ cũng thể hiện một tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống đến cuồng nhiệt của Xuân Diệu. Nhà thơ không cam chịu nhìn thời gian trôi đi một cách vô nghĩa, mà muốn tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Với bốn câu thơ ngắn gọn, Xuân Diệu đã thể hiện một quan niệm nhân sinh mới mẻ, cấp tiến của mình. Đó là quan niệm về thời gian và tuổi trẻ. Xuân Diệu ý thức sâu sắc về sự hữu hạn của thời gian và tuổi trẻ, vì vậy ông luôn khát khao sống, khát khao tận hưởng cuộc đời.
Khổ thơ còn được viết theo thể thơ tự do, nhịp thơ nhanh, dồn dập, tạo nên cảm giác gấp gáp, cuốn hút. Các biện pháp tu từ như điệp ngữ, đảo ngữ, so sánh,… được sử dụng hiệu quả, góp phần thể hiện nội dung và cảm xúc của bài thơ.
Khổ 1 bài thơ “Vội vàng” là một khổ thơ đặc sắc, thể hiện một quan niệm nhân sinh mới mẻ của Xuân Diệu. Khổ thơ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.
Phân tích Vội vàng khổ 2
Khổ 2 của bài thơ “Vội vàng” tiếp tục thể hiện quan niệm nhân sinh mới mẻ của Xuân Diệu về thời gian và tuổi trẻ. Khổ thơ mở ra với một cảm nhận mới lạ về thời gian:
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già
Chỉ với hai câu thơ ngắn gọn, Xuân Diệu đã phát hiện ra một quy luật của thời gian: thời gian luôn vận động, luôn trôi đi không ngừng. Xuân đang tới, nhưng cũng đang qua. Xuân còn non, nhưng cũng sẽ già.
Xuân Diệu nhận thức được sự hữu hạn của thời gian, vì vậy ông luôn cảm thấy thời gian đang trôi đi một cách vội vàng, gấp gáp. Điều đó thể hiện qua hình ảnh so sánh “xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua” và “xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già”.
Cảm nhận về thời gian của Xuân Diệu cũng thể hiện qua hình ảnh của những mùa xuân:
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt
Con gió xinh thì thào trong lá biếc
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, là biểu tượng của sức sống, của tuổi trẻ. Nhưng trong cảm nhận của Xuân Diệu, mùa xuân lại mang một nỗi buồn chia li. “Mùi tháng năm” là mùi hương của hoa cỏ, của đất trời, của cuộc đời. Nhưng mùi hương ấy lại “rớm vị chia phôi”. Điều đó thể hiện một nỗi buồn man mác, một cảm giác tiếc nuối trước sự tàn phai của thời gian.
Hơn nữa, “khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt”. Nỗi buồn chia li không chỉ là nỗi buồn của con người, mà còn là nỗi buồn của cả thiên nhiên. “Con gió xinh thì thào trong lá biếc”. Nỗi buồn chia li ấy được thể hiện qua hình ảnh “con gió xinh thì thào trong lá biếc”. Gió là biểu tượng của sự vận động, nhưng trong cảm nhận của Xuân Diệu, gió lại trở nên “thì thào”, “than thầm”. Điều đó thể hiện một nỗi buồn nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy sâu lắng.
Cuối cùng, khổ thơ khép lại với một câu hỏi tu từ: “Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?”. Câu hỏi tu từ ấy thể hiện một nỗi hờn trách nhẹ nhàng của thiên nhiên, của con người trước sự tàn phai của thời gian.
Khổ 2 của bài thơ “Vội vàng” là một khổ thơ đặc sắc, thể hiện quan niệm nhân sinh mới mẻ của Xuân Diệu. Khổ thơ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc về một tâm hồn yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt.
Ngoài ra, khổ thơ còn sử dụng một số biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, điệp ngữ,… góp phần thể hiện nội dung và cảm xúc của bài thơ. So sánh “xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua” và “xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già” giúp người đọc cảm nhận được sự trôi đi vội vàng của thời gian. Nhân hóa “mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi”, “khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt”, “con gió xinh thì thào trong lá biếc” giúp người đọc cảm nhận được nỗi buồn chia li của thiên nhiên và con người. Điệp ngữ “vẫn” được sử dụng trong hai câu thơ đầu giúp nhấn mạnh sự trôi đi không ngừng của thời gian.
Khổ thơ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc bởi một tâm hồn yêu đời, yêu sống đến cuồng nhiệt. Khổ thơ cũng thể hiện một quan niệm nhân sinh mới mẻ, cấp tiến của Xuân Diệu về thời gian và tuổi trẻ.
Phân tích khổ cuối Vội vàng
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của phong trào Thơ mới. Khổ thơ cuối của bài thơ đã thể hiện một cách rõ nét quan niệm sống của Xuân Diệu: sống là phải biết tận hưởng, yêu đời, trân trọng từng phút giây của cuộc sống.
Khổ thơ cuối của bài thơ mở đầu bằng một lời thúc giục:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Cụm từ “mau đi thôi” như một lời thôi thúc, như một mệnh lệnh dành cho chính tác giả và cũng là dành cho tất cả chúng ta. Bởi cuộc đời là hữu hạn, tuổi trẻ là ngắn ngủi, thời gian trôi qua nhanh như thoi đưa. Nếu cứ chần chừ, do dự, ta sẽ bỏ lỡ mất những gì đẹp đẽ nhất của cuộc sống.
Tiếp theo, tác giả lại một lần nữa bộc lộ niềm khao khát được tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của cuộc đời:
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
Hình ảnh “ôm” được sử dụng rất đắt giá. Nó thể hiện tình yêu tha thiết, mãnh liệt của nhà thơ với cuộc đời. Xuân Diệu muốn ôm trọn lấy tất cả những gì tươi đẹp nhất của cuộc sống, từ “sự sống mới bắt đầu mơn mởn” đến “mây đưa và gió lượn”, “cánh bướm với tình yêu”, “non nước, và cây, và cỏ rạng”. Nhà thơ muốn được đắm mình trong hương thơm, ánh sáng, thanh sắc của thời tươi.
Trong khổ thơ cuối, Xuân Diệu đã sử dụng nhiều động từ mạnh, thể hiện sự gấp gáp, cuống quýt của nhà thơ: “muốn ôm”, “muốn riết”, “muốn say”, “muốn thâu”, “cho chếnh choáng”, “cho đã đầy”, “cho no nê”. Những động từ này đã góp phần thể hiện khát khao sống cuồng nhiệt, tận hiến của nhà thơ.
Khổ thơ cuối của bài thơ khép lại bằng một tiếng than đầy nuối tiếc:
Ôi! Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Sự sống vội vàng, tuổi trẻ mong manh. Nếu không biết trân trọng, ta sẽ đánh mất tất cả. Vì vậy, Xuân Diệu lại một lần nữa thúc giục mọi người hãy sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Khổ thơ cuối của bài thơ “Vội vàng” đã thể hiện một cách rõ nét quan niệm sống của Xuân Diệu. Đó là quan niệm sống tích cực, yêu đời, trân trọng từng phút giây của cuộc sống. Quan niệm sống này đã có sức ảnh hưởng lớn đến nhiều thế hệ người đọc.
Phân tích Vội vàng học sinh giỏi
Xuân Diệu là một trong những nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông là một người có tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết. Bài thơ “Vội vàng” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của ông, thể hiện rõ nét quan niệm sống của nhà thơ.
Bài thơ được sáng tác vào năm 1938, in trong tập “Thơ Thơ”. Bài thơ là tiếng lòng tha thiết của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống và niềm khao khát được sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của tuổi trẻ.
Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã bộc lộ niềm yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết của mình:
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Từ “muốn” được điệp lại hai lần, thể hiện niềm khát khao mãnh liệt của nhà thơ. Đó là khát khao được chiếm hữu, được sở hữu vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống. Nhà thơ muốn “tắt nắng” để giữ cho màu sắc không bị phai nhạt, muốn “buộc gió lại” để giữ cho hương thơm không bị bay đi. Đó là những ước muốn kì lạ, nhưng lại thể hiện được tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết của nhà thơ.
Trước vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống, Xuân Diệu đã cảm nhận được sự tươi mới, tràn đầy sức sống của nó:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Đây là gió se đây là nắng hạ
Làm cho cành tơ phất phơ điệu gầy
Thiên nhiên hiện lên trước mắt nhà thơ với vẻ đẹp tươi mới, tràn đầy sức sống. Đó là những cánh bướm đang say sưa hút mật, những bông hoa đang khoe sắc thắm, những chiếc lá đang đung đưa theo gió. Tất cả đều gợi lên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
Trước vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống, Xuân Diệu chợt nhận ra rằng thời gian đang trôi đi rất nhanh:
Thời gian chạy đi như giòng nước
Lòng ta không cưỡng nổi
Thời gian được so sánh với “giòng nước” đang chảy trôi không ngừng. Điều đó khiến cho nhà thơ cảm thấy lo lắng, sợ hãi. Bởi thời gian trôi đi sẽ khiến cho tuổi trẻ, tuổi thanh xuân của con người cũng trôi qua theo.
Trước sự trôi chảy của thời gian, Xuân Diệu càng thêm khao khát được sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước và cây và cỏ rạng
Từng câu thơ như một lời thúc giục, một lời mời gọi. Nhà thơ muốn “ôm” lấy “sự sống mới bắt đầu mơn mởn”, muốn “riết mây đưa và gió lượn”, muốn “say cánh bướm với tình yêu”. Đó là những hành động táo bạo, thể hiện niềm khát khao mãnh liệt được sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Kết thúc bài thơ, Xuân Diệu lại một lần nữa khẳng định quan niệm sống của mình:
Hỡi suối hồng! Hỡi đồi xanh!
Nghe ta hát lên bài ca tình yêu
Thiên nhiên hiện lên trước mắt nhà thơ như một bức tranh tuyệt đẹp. Nhà thơ muốn cất lên lời ca tình yêu để ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống. Đó là một lời ca yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết.
Bài thơ “Vội vàng” là một bài thơ hay, thể hiện rõ nét quan niệm sống của Xuân Diệu. Đó là quan niệm sống yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết, trân trọng từng phút giây của tuổi trẻ. Bài thơ đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng.
Phân tích 9 câu cuối bài Vội vàng
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của phong trào thơ Mới. Bài thơ thể hiện khát vọng sống mãnh liệt, yêu đời, yêu cuộc sống của tác giả. 9 câu thơ cuối của bài thơ là lời giải đáp cho câu hỏi: Sống vội vàng là gì?
Mở đầu khổ thơ, tác giả muốn nói lên:
“Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi”
Tác giả bộc lộ khát vọng sống mãnh liệt, muốn tận hưởng mọi vẻ đẹp của cuộc sống. Muốn ôm trọn cả sự sống đang căng tràn nhựa sống. Muốn riết mây đưa, gió lượn, muốn say cánh bướm với tình yêu. Muốn thâu trong một cái hôn nhiều tất cả những gì đẹp đẽ, tươi mới của cuộc đời.
Cụm từ “ta muốn” được điệp lại nhiều lần thể hiện sự khao khát cháy bỏng của nhà thơ. Các động từ “ôm”, “riết”, “say”, “thâu” mang ý nghĩa mạnh mẽ, thể hiện sự tận hưởng, khát khao đến cuồng nhiệt. Các từ láy “mới bắt đầu mơn mởn”, “chếnh choáng”, “đã đầy”, “no nê” gợi tả vẻ đẹp tươi mới, tràn đầy sức sống của cuộc đời.
Tiếp theo, tác giả lại bộc lộ khát vọng sống vội vàng:
Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi!
Câu thơ là một lời kêu gọi, một lời khẳng định mạnh mẽ. Tác giả muốn tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn, ngay trong giây phút hiện tại. Cụm từ “xuân hồng” gợi tả vẻ đẹp tươi tắn, tràn đầy sức sống của mùa xuân. Động từ “cắn” thể hiện sự khát khao mãnh liệt, muốn tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn nhất.
Khổ thơ cuối của bài thơ khép lại bằng những sáng tạo độc đáo trong cách dùng từ, đặt câu. Nhà thơ đã sử dụng các từ ngữ giàu tính gợi hình, gợi cảm để miêu tả vẻ đẹp của cuộc sống. Các động từ mạnh mẽ thể hiện sự khát khao tận hưởng cuộc sống một cách mãnh liệt.
Khổ thơ cuối của bài thơ đã thể hiện quan niệm sống mới mẻ, tích cực của Xuân Diệu. Nhà thơ cho rằng, cuộc đời là hữu hạn, thời gian trôi đi không bao giờ trở lại. Vì vậy, mỗi người cần sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời.
Quan niệm sống của Xuân Diệu có ý nghĩa sâu sắc đối với mỗi người. Nó nhắc nhở chúng ta hãy sống hết mình, trân trọng từng phút giây của cuộc đời. Đừng để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa.
Phân tích Vội vàng đoạn cuối
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ Mới. Bài thơ thể hiện quan niệm sống yêu đời, yêu sống, tận hưởng cuộc sống đến từng phút giây của nhà thơ. Đoạn cuối bài thơ đã thể hiện rõ nét quan niệm sống đó.
Khổ thơ cuối của bài thơ mở đầu bằng một lời thúc giục:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Cụm từ “mau đi thôi” như một lời thúc giục bản thân nhà thơ và cũng là lời thúc giục mọi người hãy sống vội vàng, tràn đầy nhiệt huyết để không lãng phí thời gian trôi qua. Bởi Xuân Diệu nhận ra rằng thời gian trôi qua rất nhanh, “mùa chưa ngả chiều hôm” nhưng thời gian vẫn có thể trôi qua nhanh chóng. Nếu không sống vội vàng, tận hưởng cuộc sống thì sẽ không thể nắm bắt được những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc đời.
Tiếp theo, nhà thơ bộc lộ niềm khát khao cháy bỏng được sống trọn vẹn với tuổi trẻ và tình yêu:
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chuếnh choáng trong âu yếm say mê
Rồi gió theo lối gió, mây theo lối mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Tầng mây xanh ngắt, tầng mây trắng
Lòng ta tha thiết, bồn chồn không yên
Nỗi khát khao của nhà thơ được thể hiện qua những động từ mạnh mẽ, dứt khoát: ôm, riết, say, thâu. Nhà thơ muốn ôm trọn cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn, muốn riết mây đưa và gió lượn, muốn say cánh bướm với tình yêu, muốn thâu trong một cái hôn nhiều. Niềm khát khao đó thật mãnh liệt, cháy bỏng, thể hiện tình yêu tha thiết của nhà thơ đối với cuộc sống, đối với tuổi trẻ và tình yêu.
Cuối cùng, nhà thơ bộc lộ quan niệm sống của mình:
Nay còn mãi giữa bờ mê mải
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt
Con gió xinh thì thào trong lá biếc
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm
Ta muốn ôm…
Quan niệm sống của Xuân Diệu là sống vội vàng, sống hết mình với tuổi trẻ và tình yêu. Nhà thơ nhận ra rằng thời gian trôi qua rất nhanh, “mùa chưa ngả chiều hôm” nhưng thời gian vẫn có thể trôi qua nhanh chóng. Nếu không sống vội vàng, tận hưởng cuộc sống thì sẽ không thể nắm bắt được những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc đời.
Đoạn cuối bài thơ “Vội vàng” đã thể hiện rõ nét quan niệm sống yêu đời, yêu sống, tận hưởng cuộc sống đến từng phút giây của nhà thơ. Quan niệm sống đó của Xuân Diệu vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay, là lời nhắc nhở mọi người hãy sống hết mình với cuộc sống, đừng để thời gian trôi qua một cách lãng phí.
Phân tích đoạn 3 bài Vội vàng
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất cho phong trào thơ Mới. Bài thơ thể hiện tâm trạng vội vàng, hối hả của nhà thơ trước thời gian trôi qua nhanh chóng, trước vẻ đẹp của cuộc đời. Đoạn 3 của bài thơ là nơi Xuân Diệu bộc lộ rõ nhất quan niệm sống của mình, đó là sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của cuộc đời.
Đoạn thơ mở đầu bằng một lời giục giã, thúc giục:
Mau với chứ, vội vàng lên với chứ!
Em, em ơi, tình non đã già rồi!
Câu thơ sử dụng điệp từ “mau” và “vội vàng” kết hợp với nhịp thơ hối hả, gấp gáp thể hiện tâm trạng vội vàng, hối hả của nhà thơ. Xuân Diệu như đang giục giã, thúc giục người yêu, thúc giục chính mình phải sống nhanh, sống gấp, sống hết mình.
Tâm trạng vội vàng, hối hả ấy xuất phát từ nhận thức của nhà thơ về thời gian:
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi…
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…
Cô đơn cúi đầu trên bờ mãi mãi.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, hữu hạn, không bao giờ trở lại. Xuân Diệu nhận thức được điều đó nên càng cảm thấy vội vàng, hối hả. Ông cảm thấy nỗi đau của sự chia ly, của sự mất mát. Mùa xuân, tuổi trẻ, tình yêu đều là những thứ đẹp đẽ, tươi mới nhưng cũng vô cùng mong manh, ngắn ngủi. Bởi vậy, nhà thơ càng muốn sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của cuộc đời.
Để tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của cuộc đời, Xuân Diệu đã bộc lộ khát vọng sống, khát vọng tình yêu cuồng nhiệt:
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
Các động từ mạnh “ôm”, “riết”, “say”, “thấu”, “chếnh choáng”, “đã đầy”, “no nê” được sử dụng liên tiếp thể hiện khát vọng sống mãnh liệt, cuồng nhiệt của nhà thơ. Xuân Diệu muốn tận hưởng tất cả những gì tươi đẹp, tinh túy của cuộc đời. Ông muốn ôm trọn cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn, muốn riết mây đưa và gió lượn, muốn say cánh bướm với tình yêu, muốn thâu trong một cái hôn nhiều tất cả những gì đẹp đẽ, tươi mới của cuộc đời.
Đặc biệt, câu thơ “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” là một câu thơ táo bạo, mạnh mẽ thể hiện khát vọng sống cuồng nhiệt, hối hả của nhà thơ. Xuân Diệu muốn tận hưởng mùa xuân, tuổi trẻ như một trái chín ngọt ngào, chín muồi. Ông muốn tận hưởng trọn vẹn những gì tươi đẹp nhất của cuộc đời, không bỏ lỡ bất cứ thứ gì.
Đoạn 3 của bài thơ Vội vàng đã thể hiện rõ quan niệm sống của Xuân Diệu, đó là sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của cuộc đời. Quan niệm sống ấy mang đậm chất nhân văn, góp phần khẳng định giá trị của cuộc sống, của tuổi trẻ.
Tóm lại, đoạn 3 của bài thơ Vội vàng là một đoạn thơ hay, thể hiện rõ tâm trạng vội vàng, hối hả và quan niệm sống của Xuân Diệu. Đoạn thơ là một lời giục giã, thúc giục con người hãy sống hết mình, tận hưởng trọn vẹn từng khoảnh khắc của cuộc đời.
Phân tích 9 câu đầu bài Vội vàng
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất cho phong trào thơ Mới. Bài thơ thể hiện tâm trạng vội vàng, hối hả của nhà thơ trước thời gian trôi qua nhanh chóng, trước vẻ đẹp của cuộc đời. 9 câu thơ đầu của bài thơ là nơi Xuân Diệu cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân và thể hiện khát vọng sống mãnh liệt của mình.
Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã vẽ lên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống:
“Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi”
Cách sử dụng điệp từ “muốn” và các động từ mạnh “tắt”, “buộc” thể hiện khát vọng mãnh liệt của nhà thơ muốn níu giữ, lưu giữ vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân. Xuân Diệu muốn tắt nắng để màu sắc của mùa xuân không nhạt mất, muốn buộc gió lại để hương thơm của mùa xuân không bay đi. Đây là những khát vọng phi lí, nhưng lại thể hiện được tâm trạng vội vàng, hối hả của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân.
Xuân Diệu cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân qua những hình ảnh cụ thể, sinh động:
“Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi
Đây là hương thơm của một ngàn hoa
Đây là tiếng reo vui của ngàn chim”
Cả không gian như được bừng sáng, ngập tràn sắc hương của mùa xuân. Xuân Diệu dùng những từ ngữ gợi hình, gợi cảm để miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân. “Tuần tháng mật” là hình ảnh ẩn dụ cho tình yêu ngọt ngào, say đắm của đôi lứa. “Hoa của đồng nội xanh rì” là hình ảnh miêu tả những cánh đồng hoa tươi tốt, tràn đầy sức sống. “Lá của cành tơ phơ phất” là hình ảnh miêu tả những chiếc lá non xanh mướt, khẽ đung đưa trong gió. “Khúc tình si của yến anh” là hình ảnh miêu tả tiếng hót yêu thương, nồng nàn của đôi chim đang giao hòa. “Ánh sáng chớp hàng mi” là hình ảnh miêu tả những tia nắng vàng óng ả, như đang khẽ vén màn đêm ra để chào đón ngày mới. “Hương thơm của một ngàn hoa” là hình ảnh miêu tả hương thơm ngào ngạt, quyến rũ của những bông hoa. “Tiếng reo vui của ngàn chim” là hình ảnh miêu tả tiếng hót vui tươi, náo nhiệt của những chú chim.
Tất cả những hình ảnh ấy đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Xuân Diệu đã sử dụng rất nhiều biện pháp nghệ thuật như điệp từ, so sánh, nhân hóa,… để miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân. Qua đó, nhà thơ thể hiện được tâm trạng vội vàng, hối hả của mình trước vẻ đẹp của cuộc đời.
9 câu thơ đầu của bài thơ “Vội vàng” đã thể hiện được cảm xúc vội vàng, hối hả của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên mùa xuân. Qua đó, nhà thơ cũng thể hiện được khát vọng sống mãnh liệt của mình.
Phân tích Vội vàng 16 câu giữa
Bài thơ “Vội vàng” của Xuân Diệu là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của phong trào thơ mới. Bài thơ thể hiện một quan niệm mới mẻ về thời gian và cuộc sống, đồng thời thể hiện niềm khát khao sống mãnh liệt của nhà thơ.
16 câu thơ giữa bài thơ là phần thể hiện rõ nhất quan niệm mới mẻ của Xuân Diệu về thời gian và cuộc sống. Trong đoạn thơ này, Xuân Diệu đã sử dụng nhiều hình ảnh, ngôn từ gợi cảm để diễn tả khát khao sống cuồng nhiệt, cháy bỏng của mình.
Trước hết, Xuân Diệu cảm nhận thời gian như một dòng chảy không ngừng trôi, vội vàng, gấp gáp. Ông viết:
“Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
Những câu thơ trên sử dụng nhiều cặp từ đối lập như “tới – qua”, “non – già”, “hết – mất” để diễn tả sự trôi chảy, vĩnh viễn của thời gian. Thời gian như một dòng chảy không ngừng, mỗi khoảnh khắc trôi qua là một khoảnh khắc mất đi. Xuân Diệu cảm nhận được sự tàn phai của thời gian, của cuộc đời.
Trước dòng chảy vội vàng của thời gian, Xuân Diệu khao khát sống trọn vẹn từng phút giây của cuộc đời. Ông viết:
“Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại!”
Câu thơ “Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật” thể hiện sự đối lập giữa khát vọng sống của con người với sự hạn hữu của thời gian. Xuân Diệu cảm thấy lòng mình rộng lớn, nhưng thời gian lại quá ngắn ngủi. Ông khao khát được sống trọn vẹn tuổi trẻ, nhưng thời gian thì cứ trôi qua một cách vội vã.
Để sống trọn vẹn từng phút giây, Xuân Diệu muốn tận hưởng mọi thứ của cuộc sống. Ông viết:
“Cần thiết có hai: yêu và được yêu,
Bao nhiêu hạnh phúc, bấy nhiêu yêu!
Khi nào ta yêu và được yêu,
Thì đó là lúc ta sống trên đời.”
Câu thơ “Cần thiết có hai: yêu và được yêu” thể hiện quan niệm mới mẻ của Xuân Diệu về hạnh phúc. Ông cho rằng hạnh phúc là khi con người được yêu và yêu. Khi yêu và được yêu, con người sẽ cảm thấy cuộc đời thật đáng sống.
Để tận hưởng mọi thứ của cuộc sống, Xuân Diệu muốn sống vội vàng, gấp gáp. Ông viết:
“Ta muốn ôm cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn,
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều và dài
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chuếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”
Câu thơ “Ta muốn ôm cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn” thể hiện khát vọng sống vội vàng, hối hả của Xuân Diệu. Ông muốn tận hưởng mọi thứ của cuộc sống, từ thiên nhiên, con người đến tình yêu. Ông muốn sống một cuộc đời trọn vẹn, không bỏ phí một phút giây nào.
16 câu thơ giữa bài thơ “Vội vàng” thể hiện một quan niệm mới mẻ về thời gian và cuộc sống của Xuân Diệu. Ông cho rằng thời gian là hữu hạn, cuộc đời là ngắn ngủi, vì vậy con người cần phải sống trọn vẹn từng phút giây. Đó là một quan niệm sống tích cực, đáng trân trọng.
Trên đây yêu văn học đã chia sẻ đến quý bạn đọc bài viết Phân tích Vội vàng . Hy vọng bài viết đã cung cấp đến quý bạn đọc những thông tin hay và hữu ích, chúc các bạn có thể chinh phục được những bài văn khó và đạt được điểm cao trong học tập. Một lần nữa thay mặt đội ngũ yêu văn học xin cảm ơn bạn đã lựa chọn chúng tôi để tham khảo!