Phân tích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang – Văn mẫu lớp 9 hay
Tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang của Daniel Defoe là một trong những kiệt tác văn học nổi tiếng thế giới. Với hình ảnh Rô-bin-xơn đầy nghị lực và khát vọng sống, tác phẩm để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Bài viết dưới đây sẽ cung cấp bài văn mẫu phân tích “Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang” dành cho học sinh lớp 9, giúp hiểu rõ hơn về tư tưởng và thông điệp tác phẩm.
Dàn ý phân tích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả: Daniel Defoe, nhà văn Anh nổi tiếng thế kỷ XVIII, là người sử dụng ngòi bút để đấu tranh cho công lý và để lại nhiều tác phẩm văn học có giá trị.
- Tác phẩm tiêu biểu: Rô-bin-xơn Cru-xô là một trong những tiểu thuyết kinh điển của ông, được độc giả trên toàn thế giới yêu thích.
- Giới thiệu đoạn trích: Đoạn trích “Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang” thể hiện tinh thần kiên cường, ý chí mạnh mẽ của con người, khẳng định rằng ý chí có thể vượt qua mọi khó khăn và thử thách.
II. Thân bài
– Nội dung chính của đoạn trích
- Rô-bin-xơn được miêu tả với ngoại hình kỳ lạ sau nhiều năm sống trên đảo hoang: mặc áo da dê ngắn tới lưng, quần da chỉ dài đến bắp đùi.
– Hình ảnh Rô-bin-xơn
- Sống trong điều kiện hoang dã, ông luôn mang theo các công cụ như cưa, rìu để phục vụ cuộc sống.
- Bộ ria mép dài khiến diện mạo của ông thêm phần dị hợm, phản ánh sự thay đổi do cuộc sống khắc nghiệt.
– Ý chí sinh tồn
- Rô-bin-xơn đã thuần dưỡng dê rừng, tự sản xuất các vật dụng và thức ăn để duy trì cuộc sống.
- Qua những khó khăn về cô đơn, thiếu thốn, ông không chỉ tồn tại mà còn sáng tạo để sống một cuộc sống tốt hơn trong điều kiện khắc nghiệt.
III. Kết bài
- Đoạn trích tôn vinh sức mạnh và nghị lực của con người, nhấn mạnh rằng dù gặp phải khó khăn đến đâu, con người vẫn có thể vượt qua bằng ý chí và sự kiên trì.
- Thông điệp tác giả muốn gửi gắm: Không nên khuất phục trước nghịch cảnh, hãy kiên cường như Rô-bin-xơn để làm chủ cuộc sống của chính mình.
Bài mẫu 1: Phân tích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang
Khi nhắc đến Daniel Defoe, người ta thường nhớ đến ông như một trong những đại văn hào tiêu biểu của nước Anh, một tác giả đã để lại dấu ấn sâu đậm trong văn học thế giới. Tác phẩm nổi tiếng nhất gắn liền với tên tuổi của ông là “Robinson Crusoe”, hay còn gọi là “Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang”. Đây không chỉ là một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu đơn thuần mà còn mang đến những suy ngẫm sâu sắc về nghị lực và khát vọng sống, gợi lên trong lòng người đọc nhiều cảm xúc mãnh liệt và bài học quý giá.
Nhân vật chính, Rô-bin-xơn, là hiện thân của một con người đầy đam mê khám phá và khao khát phiêu lưu. Với bản tính ưa mạo hiểm, anh không ngại đối mặt với nguy hiểm để theo đuổi những hành trình đến những miền đất mới. Cuộc phiêu lưu đầu tiên của anh khởi đầu từ chuyến hành trình đến Luân Đôn qua đường biển, nhưng con tàu không may bị đắm tại Yac-mao. Dù gặp thất bại ngay từ những bước đi đầu tiên, Rô-bin-xơn không bỏ cuộc. Anh tiếp tục theo đuổi ước mơ phiêu lưu của mình, khi gặp và cùng một thuyền trưởng khởi hành đến Ghi-nê. Tuy chuyến hành trình đầu tiên của anh suôn sẻ, nhưng ở lần thứ hai, anh gặp phải bọn cướp biển và bị bắt làm nô lệ tại Xa-lê. Nhưng cuộc đời Rô-bin-xơn không dừng lại ở đó. Sau hai năm, anh trốn thoát và đến Brazil làm nông trang. Cuộc hành trình định mệnh của anh xảy ra khi anh tham gia vào một chuyến buôn lớn, nhưng tàu gặp nạn và anh lạc vào một hòn đảo hoang vu.
Trên đảo hoang, hình ảnh của Rô-bin-xơn hiện lên như một con người kiên cường và đầy nghị lực. Dù bị cô lập hoàn toàn, anh không hề để bản thân chìm vào tuyệt vọng hay hoảng loạn. Ngược lại, bằng sự lạc quan và chăm chỉ, anh biến đảo hoang thành nơi đầy sự sống. Từ việc săn bắt, nuôi dê, vắt sữa đến việc tự tay làm bơ và pho mát, anh không ngừng sáng tạo và cải thiện cuộc sống của mình. Rô-bin-xơn không chỉ tìm cách tồn tại, mà còn tìm cách sống một cuộc sống đầy đủ và trọn vẹn nhất có thể. Anh đã tạo ra cho mình một bữa ăn phong phú, bao gồm sữa tươi, bánh mì, thịt dê, trứng rùa, và trái cây. Điều này thể hiện tinh thần vượt lên nghịch cảnh và khao khát tạo ra cuộc sống ý nghĩa, dù chỉ là một mình trên hòn đảo cô độc.
Không chỉ có nghị lực, Rô-bin-xơn còn thể hiện sự yêu đời và lòng tin mãnh liệt vào cuộc sống. Anh không chỉ sống sót mà còn tạo dựng một cuộc sống đáng tự hào, đáng nhớ. Anh muốn mình luôn sống với niềm vui, niềm hy vọng và cảm giác thỏa mãn về những gì mình đã đạt được. Một điều đặc biệt thú vị là dù không có ai xung quanh, Rô-bin-xơn vẫn chú ý đến ngoại hình của mình, vẫn “trang phục” theo phong cách riêng đầy sáng tạo và có phần kỳ quặc. Từ bộ quần áo da dê rộng thùng thình đến chiếc mũ lạ lùng, tất cả đều là minh chứng cho tinh thần lạc quan và niềm vui sống của anh.
Ngoại hình và trang phục kỳ lạ của Rô-bin-xơn cũng phần nào thể hiện tính cách tự tin, thích ngao du và đầy sức sống của anh. Hình ảnh Rô-bin-xơn với bộ ria mép dài cắt tỉa theo phong cách Hồi giáo, như những gã Thổ Nhĩ Kỳ mà anh từng gặp, tạo nên một hình ảnh đầy ấn tượng và thậm chí khiến người khác phải khiếp sợ nếu anh xuất hiện tại Anh. Lối kể chuyện đầy hài hước, vui vẻ của tác giả giúp người đọc cảm nhận được đời sống tinh thần phong phú và sự lạc quan bền bỉ của nhân vật chính.
Cuối cùng, tác phẩm “Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang” không chỉ là câu chuyện về một người đàn ông sống sót trên đảo hoang, mà còn là bài học sâu sắc về nghị lực sống, tinh thần lạc quan và sự kiên cường trong nghịch cảnh. Dù bị cô lập hoàn toàn, Rô-bin-xơn vẫn không ngừng vươn lên, tạo dựng cuộc sống và giữ cho mình một tinh thần lạc quan đáng kinh ngạc. Qua đó, mỗi chúng ta có thể rút ra bài học về cách đối mặt với khó khăn trong cuộc sống: thay vì buông xuôi, hãy kiên trì và không ngừng cố gắng để làm đẹp cho bản thân và cuộc sống xung quanh.
Đoạn trích của Defoe ca ngợi vẻ đẹp lao động và nghị lực phi thường của con người. Đây cũng là thông điệp quý giá mà tác giả muốn gửi gắm: con người dù trong hoàn cảnh nào cũng có thể vượt lên nếu giữ vững niềm tin và tinh thần lạc quan. Chính nhờ những giá trị đó, “Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang” đã trở thành một kiệt tác bất hủ trong lòng người đọc khắp thế giới, và luôn gợi mở cho chúng ta những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống.
Bài mẫu 2: Phân tích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang
Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang là một đoạn trích từ chương 10 của tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô, do nhà văn người Anh Daniel Defoe sáng tác vào thế kỷ XVIII. Ban đầu, tác phẩm có tiêu đề khá dài: Cuộc đời và những cuộc phiêu lưu kỳ lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô. Hai yếu tố chính làm nên giá trị của tác phẩm là tính phiêu lưu và tính tự truyện. Đoạn trích này cũng như toàn bộ tiểu thuyết toát lên vẻ đẹp nhân văn sâu sắc, vừa biểu đạt sự cảm thông đối với những bất hạnh mà con người phải đối mặt, vừa tôn vinh tinh thần sống kiên cường, đầy nghị lực và sáng tạo của một thanh niên khi bị đẩy vào tình cảnh khắc nghiệt giữa thiên nhiên hoang dã.
Rô-bin-xơn đã sống một mình trên đảo hoang trong nhiều năm trời. Mỗi ngày đối với anh đều là một cuộc thử thách mới. Khi anh kể rằng: “Tôi sống yên ổn trên đảo và chịu đựng số phận của mình hơn một năm nữa”, ta như cảm nhận được giọng nói trầm ngâm, đượm buồn của một người đã trải qua biết bao gian truân và đau khổ. Tiếng nói của anh như hòa vào tiếng sóng biển vỗ quanh hòn đảo cô đơn, tạo nên một không gian tĩnh mịch, hoang vu.
Qua lời kể của anh, người đọc hình dung ra cuộc sống đầy cô đơn, đối diện với thiên nhiên khắc nghiệt, những con thú dữ, bệnh tật và sự thiếu thốn mọi thứ. Dù vậy, anh không cho phép bản thân gục ngã. Anh không chỉ quyết tâm sống mà còn tìm cách để sống một cách tốt nhất trong điều kiện khó khăn đó. Ban đầu, Rô-bin-xơn là một thanh niên ưa mạo hiểm, luôn khao khát làm giàu, nhưng chính những khó khăn trên đảo hoang đã tôi luyện anh thành một con người khéo léo, thành thạo trong nhiều lĩnh vực. Anh luôn bận rộn với công việc, không cho phép mình có thời gian để suy nghĩ mông lung. Đây là một cách tiếp cận tích cực và lạc quan, giúp anh không rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Rô-bin-xơn đã trở thành một người thợ lành nghề, sáng tạo ra nhiều vật dụng cần thiết cho cuộc sống của mình. Anh tự làm chum vại, bát đĩa, thậm chí là nặn cả tẩu thuốc để hút. Những công việc tưởng chừng như đơn giản đó lại là minh chứng rõ nét cho việc lao động không chỉ là phương tiện để sinh tồn mà còn là cách để anh duy trì tinh thần, phát triển năng khiếu và thẩm mỹ của bản thân. Câu chuyện của Rô-bin-xơn thể hiện rõ rằng lao động không chỉ mang ý nghĩa vật chất mà còn là sự sáng tạo và phát triển toàn diện con người.
Đối với những người yếu đuối, hoàn cảnh khắc nghiệt có thể dễ dàng khiến họ gục ngã. Nhưng với Rô-bin-xơn, hơn mười nghìn ngày cô đơn trên hoang đảo đã không thể quật ngã anh. Mặc dù tuổi trẻ dần qua đi, thể lực và ý chí bị mài mòn bởi thời gian và nghịch cảnh, nhưng anh không bao giờ đầu hàng. Trong suốt thời gian sống trên đảo, anh đã sáng tạo không ngừng. Sau khi thành công với việc trồng trọt lúa mạch, anh bắt tay vào việc chăn nuôi. Từ những con dê rừng, anh đã xây dựng một đàn dê hơn 40 con, cung cấp cho anh nguồn thực phẩm dồi dào từ sữa, bơ và pho mát. Không chỉ vậy, anh còn biết thuộc da, làm quần áo và chế biến nhiều món ăn phong phú từ thịt dê, hoa quả mà anh thu hoạch được trên đảo.
Chính vì những thành quả đó, Rô-bin-xơn không chỉ tự hào về cuộc sống tự cung tự cấp của mình mà còn thể hiện niềm vui sướng khi kể về bữa ăn của mình: “Các bạn thử nghĩ, một mình trên hòn đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn thường ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và pho mát; tráng miệng thì có các thứ hoa quả, nhất là nho tươi, nho khô, thiết tưởng cũng thịnh soạn không kém ở những khách sạn bình thường tại các thành phố lớn”.
Qua lời kể của anh, ta nhận ra rằng thiên nhiên không hề khuất phục được anh. Ngược lại, chính bằng trí tuệ, đôi tay và nghị lực kiên cường, anh đã chinh phục thiên nhiên và biến nó thành công cụ phục vụ cho cuộc sống của mình. Công việc thuần dưỡng dê rừng hay việc làm ra bơ, pho mát, quần áo đều là kết quả của sự lao động không ngừng nghỉ và sự sáng tạo tuyệt vời trong điều kiện khắc nghiệt. Chính điều này đã khiến hàng triệu độc giả trên thế giới qua gần 300 năm kể từ khi tác phẩm ra đời phải kính nể và ngưỡng mộ tinh thần kiên cường của Rô-bin-xơn.
Phần sau của chương 10 mang đến một cái nhìn hài hước về chân dung của “chúa đảo” Rô-bin-xơn. Khi đi dạo quanh “vương quốc” của mình, anh đã tự vẽ lên bức tranh về bản thân với một phong thái hóm hỉnh. Điều thú vị là, trên hòn đảo hoang này, Rô-bin-xơn vừa là “chúa đảo”, vừa là thần dân duy nhất. Anh miêu tả trang phục kỳ lạ của mình với bộ quần áo bằng da dê, chiếc mũ cao lêu đêu và đôi giày da thô kệch. Những mô tả này không chỉ tạo nên sự kỳ quặc, mà còn mang đậm chất hiện thực, phản ánh cuộc sống khắc nghiệt và hoang dã đã khiến con người trở nên “dị biệt” đến mức nào.
Ngay cả chú chó trung thành của anh đôi lúc cũng ngỡ ngàng khi nhìn thấy hình dáng của chủ mình. Rô-bin-xơn với bộ râu rậm rạp, trang phục kỳ quái khiến con vật thậm chí phải nghi ngờ xem đây có phải là người bạn cũ của mình hay là một sinh vật hoang dã mới xuất hiện trên đảo.
Tóm lại, đoạn trích không chỉ ca ngợi nghị lực phi thường và khả năng thích ứng tuyệt vời của con người trong hoàn cảnh khó khăn, mà còn mang đến những suy ngẫm sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Thiên nhiên tuy tàn bạo, nhưng con người với trí tuệ và ý chí mạnh mẽ, vẫn có thể vượt qua mọi thử thách để chinh phục nó.
Qua việc phân tích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang, học sinh lớp 9 có thể cảm nhận sâu sắc về sức mạnh ý chí và tinh thần vượt khó. Tác phẩm không chỉ ca ngợi nghị lực phi thường của Rô-bin-xơn mà còn truyền cảm hứng sống lạc quan. Hy vọng bài văn mẫu sẽ là tài liệu hữu ích cho học tập và tham khảo.