Top 10+ tuyển chọn mẫu phân tích Người lái đò sông Đà
Dưới đây là các mẫu bài Phân tích Người lái đò sông Đà hay và ngắn gọn, nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo để có thể soạn 1 bài Phân tích sao cho hay và ý nghĩa nhất, sau đây là nội dung chi tiết xin mời các bạn tham khảo.
Dàn ý Phân tích bài Người lái đò sông Đà
Mở bài
Giới thiệu tác giả Nguyễn Tuân và tác phẩm “Người lái đò sông Đà”
Khái quát nội dung chính của tác phẩm: khắc họa hình tượng người lái đò sông Đà, thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Tây Bắc
Thân bài
Khắc họa hình tượng người lái đò sông Đà
Ngoại hình: “thân hình cao to, gọn quánh, nước da bánh mật, mái tóc bạc phơ, râu cằm rậm rạp”
Tuổi tác: “tám mươi tuổi nhưng vẫn tráng kiện, giọng nói sang sảng, hùng hồn”
Trải nghiệm: “lần đò đã sáu mươi năm, trên sông Đà đã ba mươi năm”
Tài năng: “tay lái ra hoa, đã từng ba lần phá săng”
Phẩm chất:
Dũng cảm, gan dạ, mưu trí
Yêu nghề, yêu sông Đà
Chất nghệ sĩ tài hoa, uyên bác
Tả cảnh vượt thác sông Đà
Vẻ hung bạo, dữ dội của sông Đà:
Nước sông Đà “hung bạo” như một con thủy quái, “đã làm biết bao nhiêu người chết đuối, làm cho bao nhiêu thuyền chài bị lật”
Những trùng vi thạch trận: “có những chỗ mà trông như động không đáy, có những chỗ mà trông như vực sâu”
Sông Đà “đòi nợ máu”: “nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió, cuồn cuộn gùn ghè mà đi”
Cuộc vượt thác của người lái đò:
Người lái đò như một dũng tướng, “bẻ lái” thuyền vượt qua những trùng vi thạch trận hiểm trở
Người lái đò như một nghệ sĩ, “phối hợp nhịp nhàng” giữa “tay lái, chân chèo, mắt và thần kinh”
Người lái đò như một người khổng lồ, “lừng lững giữa dòng thác”
Kết bài
Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm
Liên hệ, mở rộng vấn đề
Bài viết tham khảo
Tác phẩm “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công hình tượng người lái đò sông Đà, thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Tây Bắc.
Hình tượng người lái đò sông Đà được tác giả khắc họa với những nét đẹp ngoại hình, tài năng, kinh nghiệm và phẩm chất. Ngoại hình của ông lái đò là ngoại hình của một người lao động chân chất, giản dị, khỏe khoắn. Tuổi tác của ông đã cao nhưng vẫn tráng kiện, thể hiện sự dẻo dai, sức khỏe phi thường của một người lái đò. Ông đã có hơn sáu mươi năm kinh nghiệm lái đò trên sông Đà, từng ba lần phá săng, thể hiện sự tài năng, kinh nghiệm và bản lĩnh của ông.
Tài năng của ông lái đò được thể hiện qua cuộc vượt thác sông Đà. Sông Đà là một dòng sông hung bạo, dữ dội, có những trùng vi thạch trận hiểm trở. Ông lái đò đã dũng cảm, gan dạ, mưu trí, phối hợp nhịp nhàng giữa “tay lái, chân chèo, mắt và thần kinh” để vượt qua những trùng vi thạch trận ấy. Ông lái đò như một dũng tướng, “bẻ lái” thuyền vượt qua những trùng vi thạch trận hiểm trở. Ông lái đò như một nghệ sĩ, “phối hợp nhịp nhàng” giữa “tay lái, chân chèo, mắt và thần kinh” để đưa con thuyền vượt qua những con thác dữ dội. Ông lái đò như một người khổng lồ, “lừng lững giữa dòng thác”.
Không chỉ có tài năng, ông lái đò còn là người yêu nghề, yêu sông Đà. Ông yêu nghề lái đò, coi đó là một niềm đam mê, một lẽ sống. Ông yêu sông Đà, coi sông Đà là một người bạn tri kỉ.
Hình tượng người lái đò sông Đà là một hình tượng đẹp, tiêu biểu cho vẻ đẹp của con người Tây Bắc. Ông là người lao động cần cù, gan dạ, mưu trí, yêu nghề, yêu sông Đà. Hình tượng này đã góp phần thể hiện phong cách tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân cũng như tình yêu mến của nhà văn dành cho những con người lao động trong công cuộc chinh phục tự
Phân tích Người lái đò sông Đà ngắn gọn
Trong tùy bút “Người lái đò sông Đà”, Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công hình tượng người lái đò sông Đà, một người lao động bình dị nhưng có sức mạnh phi thường, mang vẻ đẹp của người anh hùng trong cuộc sống thường ngày.
Vẻ đẹp của người lái đò sông Đà được thể hiện qua vẻ đẹp ngoại hình và vẻ đẹp tâm hồn, tính cách.
Về vẻ đẹp ngoại hình, ông lái đò hiện lên là một người “tám mươi tuổi, đầu tóc bạc trắng, râu dài đến ngực”, nhưng thân hình vẫn “vẫn đẹp như một pho tượng tạc bằng đá cẩm thạch”, “tay ông lêu lêu như cái sào, chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh như kẹp lấy một cuống lái tưởng tượng”. Vẻ đẹp ấy vừa thể hiện sự kiên cường, dẻo dai của một người lao động gắn bó với nghề lái đò nhiều năm, vừa thể hiện sự tài hoa, khéo léo của ông trong công việc.
Về vẻ đẹp tâm hồn, tính cách, ông lái đò là người có kinh nghiệm dày dặn, hiểu rõ từng con thác, ghềnh sông Đà. Ông có tay nghề cao, vững vàng, bình tĩnh, gan dạ, dũng cảm, mưu trí. Trong cuộc vượt thác đầy nguy hiểm, ông đã thể hiện được những phẩm chất đó một cách rõ nét. Ông đã điều khiển con thuyền vượt qua những trùng vi thạch trận của sông Đà một cách tài tình, đầy bản lĩnh. Ông đã từng phải “phá vòng vây” của những con thác hung bạo, “đá trái, đá phải”, “đá ba, đá tư”. Ông đã “phóng tay, phóng mắt, phóng mũi thuyền”, “giữ mái chèo, nắm chắc bờm sóng”, “lái miết một đường chéo” để đưa con thuyền vượt qua những thác ghềnh hiểm trở.
Cuộc vượt thác của ông lái đò là một cuộc chiến đấu đầy cam go, quyết liệt giữa con người và thiên nhiên. Ông lái đò đã chiến thắng hoàn toàn, vượt qua mọi hiểm nguy, đưa con thuyền và những người khách qua sông an toàn. Chiến thắng ấy là biểu tượng cho sức mạnh của con người trước thiên nhiên hùng vĩ, khắc nghiệt.
Hình tượng người lái đò sông Đà là một hình tượng đẹp, tiêu biểu cho vẻ đẹp của con người lao động trong cuộc sống thường ngày. Đó là một người lao động có sức mạnh phi thường, có ý chí, nghị lực, bản lĩnh kiên cường, dũng cảm. Hình tượng ấy đã góp phần làm nên thành công của tùy bút “Người lái đò sông Đà”.
Phân tích hình tượng Người lái đò sông Đà
Trong tùy bút “Người lái đò sông Đà”, Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công hình tượng người lái đò sông Đà, một người lao động bình dị nhưng có sức mạnh phi thường, mang vẻ đẹp của người anh hùng trong cuộc sống thường ngày.
Vẻ đẹp của người lái đò sông Đà được thể hiện qua vẻ đẹp ngoại hình và vẻ đẹp tâm hồn, tính cách.
Về vẻ đẹp ngoại hình, ông lái đò hiện lên là một người “tám mươi tuổi, đầu tóc bạc trắng, râu dài đến ngực”, nhưng thân hình vẫn “vẫn đẹp như một pho tượng tạc bằng đá cẩm thạch”, “tay ông lêu lêu như cái sào, chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh như kẹp lấy một cuống lái tưởng tượng”. Vẻ đẹp ấy vừa thể hiện sự kiên cường, dẻo dai của một người lao động gắn bó với nghề lái đò nhiều năm, vừa thể hiện sự tài hoa, khéo léo của ông trong công việc.
Về vẻ đẹp tâm hồn, tính cách, ông lái đò là người có kinh nghiệm dày dặn, hiểu rõ từng con thác, ghềnh sông Đà. Ông có tay nghề cao, vững vàng, bình tĩnh, gan dạ, dũng cảm, mưu trí. Trong cuộc vượt thác đầy nguy hiểm, ông đã thể hiện được những phẩm chất đó một cách rõ nét. Ông đã điều khiển con thuyền vượt qua những trùng vi thạch trận của sông Đà một cách tài tình, đầy bản lĩnh. Ông đã từng phải “phá vòng vây” của những con thác hung bạo, “đá trái, đá phải”, “đá ba, đá tư”. Ông đã “phóng tay, phóng mắt, phóng mũi thuyền”, “giữ mái chèo, nắm chắc bờm sóng”, “lái miết một đường chéo” để đưa con thuyền vượt qua những thác ghềnh hiểm trở.
Cuộc vượt thác của ông lái đò là một cuộc chiến đấu đầy cam go, quyết liệt giữa con người và thiên nhiên. Ông lái đò đã chiến thắng hoàn toàn, vượt qua mọi hiểm nguy, đưa con thuyền và những người khách qua sông an toàn. Chiến thắng ấy là biểu tượng cho sức mạnh của con người trước thiên nhiên hùng vĩ, khắc nghiệt.
Hình tượng người lái đò sông Đà là một hình tượng đẹp, tiêu biểu cho vẻ đẹp của con người lao động trong cuộc sống thường ngày. Đó là một người lao động có sức mạnh phi thường, có ý chí, nghị lực, bản lĩnh kiên cường, dũng cảm. Hình tượng ấy đã góp phần làm nên thành công của tùy bút “Người lái đò sông Đà”.
Nghệ thuật khắc họa hình tượng người lái đò sông Đà
Nguyễn Tuân đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật đặc sắc để khắc họa hình tượng người lái đò sông Đà.
Tả thực: Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giàu chất tạo hình, miêu tả chân thực, chi tiết vẻ đẹp ngoại hình và tâm hồn, tính cách của người lái đò.
So sánh, nhân hóa: Tác giả đã sử dụng các biện pháp so sánh, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp của người lái đò. Ví dụ: “tay ông lêu lêu như cái sào, chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh như kẹp lấy một cuống lái tưởng tượng”.
Tạo dựng tình huống đối lập: Tác giả đã xây dựng tình huống đối lập giữa con người và thiên nhiên để làm nổi bật sức mạnh của con người.
Hình tượng người lái đò sông Đà là một hình tượng đẹp, mang vẻ đẹp của người anh hùng trong cuộc sống thường ngày. Hình tượng ấy thể hiện niềm tự hào của Nguyễn Tuân về vẻ đẹp của con người lao động Việt Nam, về sức mạnh của con người trước thiên nhiên hùng vĩ, khắc nghiệt
Phân tích Người lái đò sông Đà hung bạo
Trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”, Nguyễn Tuân đã khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo bằng những ngôn từ giàu hình ảnh, biểu cảm. Vẻ đẹp hung bạo của sông Đà được thể hiện qua nhiều phương diện, trong đó nổi bật là sự hiểm trở, dữ dội của những con thác.
Trước hết, sông Đà hung bạo bởi những con thác dữ dội. Nguyễn Tuân đã dành trọn phần lớn bài tùy bút để miêu tả những con thác trên sông Đà. Mỗi thác nước mang một vẻ đẹp riêng, nhưng đều có chung đặc điểm là vô cùng hiểm trở, dữ dội.
Thác nước được Nguyễn Tuân ví như một “cổng trời đá”, “một trận địa pháo đài”. Dòng sông ở đây “bốn năm mùa xuân nước ở đây khởi thủy từ những con sông mang nước từ Lào sang, từ Tây Bắc đổ xuống, nước sông Đà không bao giờ xanh mát mà chỉ cuộn xoáy, bọt tung trắng xóa như xô đá, xô sóng, xô gió, mỗi khi có chiếc thuyền nào qua lại”. Những con thác như “tường thành vạn dặm”, “cuộn xoáy, như muốn bẻ gãy cán chèo”, “đá tảng lở leo chon chóc, dựng đứng lên như thành quách, như dãy chiến lũy khổng lồ”, “dòng nước hùm beo, nước điên cuồng, nước cuồn cuộn, nước xiết, nước xoáy, nước dồn, nước lên”,…
Vẻ đẹp hung bạo của sông Đà còn được thể hiện qua âm thanh dữ dội của những con thác. Tiếng thác nước được Nguyễn Tuân miêu tả như “một tiếng rống của một con trâu mộng đang gầm thét”, “một tiếng gào thét của một con thủy quái đang cất lên giữa một bể nước mênh mông”, “một tiếng đàn đá gầm thét”, “một tiếng hùm beo gầm thét”,… Âm thanh của thác nước hòa quyện với âm thanh của gió, của sóng tạo nên một bản nhạc dữ dội, hoang sơ.
Không chỉ vậy, sông Đà hung bạo còn bởi những trùng vi thạch trận hiểm trở. Mỗi trùng vi thạch trận là một trận địa mà ở đó sông Đà bày ra những cái bẫy, những cạm bẫy để đánh bại con thuyền. Những cái bẫy ấy được sông Đà sắp đặt một cách tinh vi, hiểm hóc.
Ví dụ, ở trùng vi thạch trận thứ nhất, sông Đà bày ra năm cửa tử và chỉ có một cửa sinh. Những cửa tử được bày ra ở giữa, cửa sinh lại được bố trí lệch sang bên bờ hữu ngạn. Ở trùng vi thạch trận thứ hai, sông Đà bày ra bốn cửa tử và chỉ có một cửa sinh. Những cửa tử được sắp xếp thành hình vòng cung, cửa sinh lại được bố trí ở chính giữa. Ở trùng vi thạch trận thứ ba, sông Đà bày ra ít cửa hơn, nhưng bên phải bên trái đều là luồng chết cả.
Với những đặc điểm trên, sông Đà hiện lên như một con thủy quái hung bạo, dữ dội. Vẻ đẹp hung bạo của sông Đà là một thách thức lớn đối với những người lái đò. Nhưng cũng chính vẻ đẹp ấy đã làm nên vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của thiên nhiên Tây Bắc.
Vẻ đẹp hung bạo của sông Đà được Nguyễn Tuân thể hiện bằng những ngôn từ giàu hình ảnh, biểu cảm. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, cường điệu,… để khắc họa hình ảnh sông Đà. Những ngôn từ ấy đã góp phần tạo nên một bức tranh sông Đà hùng vĩ, dữ dội nhưng cũng không kém phần thơ mộng.
Phân tích Người lái đò sông Đà trữ tình
Trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”, Nguyễn Tuân đã không chỉ khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo mà còn thể hiện vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng của dòng sông. Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà được thể hiện qua nhiều phương diện, trong đó nổi bật là vẻ đẹp của cảnh quan thiên nhiên.
Trước hết, sông Đà trữ tình bởi vẻ đẹp thơ mộng của những khúc sông thơ mộng. Nguyễn Tuân đã dành nhiều trang viết để miêu tả những khúc sông thơ mộng của sông Đà.
Những khúc sông này thường nằm ở những nơi hẻo lánh, hoang sơ, không có sự hiện diện của con người. Dòng sông ở đây hiền hòa, thơ mộng, mang vẻ đẹp của một bức tranh thủy mặc.
Ví dụ, khi miêu tả cảnh sông Đà ở thượng nguồn, Nguyễn Tuân đã viết: “Con sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc”. Hình ảnh so sánh sông Đà như một áng tóc trữ tình đã gợi lên vẻ đẹp mềm mại, uyển chuyển của dòng sông.
Hay khi miêu tả cảnh sông Đà ở hạ lưu, Nguyễn Tuân đã viết: “Bờ sông Đà lúc ấy là một bức tranh thủy mặc hiện ra trước mắt tôi. Những dãy núi đá điệp trùng, hùng vĩ như đang ôm lấy dòng sông. Những cánh rừng xanh bạt ngàn như một tấm thảm khổng lồ trải dài hai bên bờ sông. Dòng sông hiền hòa, thơ mộng như một dải lụa xanh mềm mại”.
Vẻ đẹp thơ mộng của sông Đà còn được thể hiện qua vẻ đẹp của thiên nhiên hai bên bờ sông. Hai bên bờ sông Đà là những dãy núi đá điệp trùng, hùng vĩ, những cánh rừng xanh bạt ngàn, những bản làng thơ mộng.
Ví dụ, khi miêu tả cảnh sông Đà ở thượng nguồn, Nguyễn Tuân đã viết: “Bờ sông Đà dựng vách thành, mặt sông loang loáng như mặt gương soi. Những dãy núi đá điệp trùng, hùng vĩ như đang ôm lấy dòng sông. Những cánh rừng xanh bạt ngàn như một tấm thảm khổng lồ trải dài hai bên bờ sông”.
Hay khi miêu tả cảnh sông Đà ở hạ lưu, Nguyễn Tuân đã viết: “Hai bên bờ sông là những bản làng thơ mộng. Những ngôi nhà sàn nhỏ xinh nằm san sát bên nhau. Những con người dân tộc thiểu số với những nét văn hóa đặc sắc đang sinh sống, lao động trên mảnh đất này”.
Với những vẻ đẹp trên, sông Đà hiện lên như một bức tranh thủy mặc tuyệt đẹp, mang vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình. Vẻ đẹp ấy đã làm nên một bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, tráng lệ nhưng cũng không kém phần thơ mộng, trữ tình.
Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà được Nguyễn Tuân thể hiện bằng những ngôn từ giàu hình ảnh, biểu cảm. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, cường điệu,… để khắc họa hình ảnh sông Đà. Những ngôn từ ấy đã góp phần tạo nên một bức tranh sông Đà thơ mộng, trữ tình nhưng cũng không kém phần hùng vĩ, tráng lệ.
Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà là một trong những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên giá trị của tác phẩm “Người lái đò sông Đà”. Vẻ đẹp ấy đã thể hiện sự tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân trong việc khám phá và miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên.
Phân tích Người lái đò sông Đà chi tiết
“Người lái đò sông Đà” là một trong những tùy bút nổi tiếng nhất của nhà văn Nguyễn Tuân. Tác phẩm được in trong tập “Sông Đà” (1960). Qua tùy bút, Nguyễn Tuân đã khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo, trữ tình và vẻ đẹp của người lái đò sông Đà.
Hình tượng con sông Đà hung bạo
Con sông Đà được Nguyễn Tuân miêu tả như một con thủy quái hung bạo, dữ dội. Dòng sông có những đoạn chảy tuôn tuôn như một áng tóc trữ tình, nhưng cũng có những đoạn nước chảy xiết, cuồn cuộn như muốn bẻ gãy cán chèo, đá tảng lở leo chon chóc, dựng đứng lên như thành quách, như dãy chiến lũy khổng lồ.
Những con thác trên sông Đà cũng vô cùng hiểm trở, dữ dội. Nước ở những con thác cuồn cuộn, bọt tung trắng xóa, tạo thành những âm thanh dữ dội như “rống của một con trâu mộng đang gầm thét”, “gào thét của một con thủy quái đang cất lên giữa một bể nước mênh mông”, “tiếng đàn đá gầm thét”, “tiếng hùm beo gầm thét”.
Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, cường điệu,… để khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo. Những biện pháp nghệ thuật ấy đã góp phần tạo nên một bức tranh sông Đà hùng vĩ, tráng lệ nhưng cũng không kém phần dữ dội, hiểm trở.
Hình tượng con sông Đà trữ tình
Bên cạnh vẻ đẹp hung bạo, sông Đà còn mang vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng. Dòng sông có những đoạn chảy êm đềm, hiền hòa, mang vẻ đẹp của một bức tranh thủy mặc.
Bờ sông Đà cũng mang vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình. Hai bên bờ sông là những dãy núi đá điệp trùng, hùng vĩ, những cánh rừng xanh bạt ngàn, những bản làng thơ mộng.
Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa,… để khắc họa hình tượng con sông Đà trữ tình. Những biện pháp nghệ thuật ấy đã góp phần tạo nên một bức tranh sông Đà thơ mộng, trữ tình nhưng cũng không kém phần hùng vĩ, tráng lệ.
Người lái đò sông Đà là người lao động bình dị, nhưng có sức mạnh phi thường, tinh thần dũng cảm, kiên cường. Người lái đò đã vượt qua những con thác hung bạo trên sông Đà một cách tài tình, khéo léo.
Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như miêu tả, kể chuyện, so sánh, nhân hóa,… để khắc họa vẻ đẹp của người lái đò sông Đà. Những biện pháp nghệ thuật ấy đã góp phần tạo nên một hình tượng người lái đò sông Đà vừa bình dị, vừa anh hùng, tiêu biểu cho những con người lao động trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Tóm lại, “Người lái đò sông Đà” là một tùy bút xuất sắc của Nguyễn Tuân. Tác phẩm đã khắc họa thành công hình tượng con sông Đà hung bạo, trữ tình và vẻ đẹp của người lái đò sông Đà. Qua tác phẩm, Nguyễn Tuân đã thể hiện tình yêu thiên nhiên, đất nước và niềm tự hào về con người lao động Việt Nam.
Phân tích Người lái đò sông Đà đoạn 1
“Người lái đò sông Đà” là một trong những tùy bút xuất sắc nhất của nhà văn Nguyễn Tuân. Tác phẩm được in trong tập “Sông Đà” (1960). Qua tùy bút, Nguyễn Tuân đã khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo, trữ tình và vẻ đẹp của người lái đò sông Đà.
Đoạn 1 của tác phẩm là phần mở đầu, giới thiệu khái quát về con sông Đà. Trong đoạn này, Nguyễn Tuân đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo, dữ dội.
Trước hết, sông Đà hiện lên như một con thủy quái hung bạo, dữ dội. Dòng sông có những đoạn chảy xiết, cuồn cuộn như muốn bẻ gãy cán chèo, đá tảng lở leo chon chóc, dựng đứng lên như thành quách, như dãy chiến lũy khổng lồ.
Những con thác trên sông Đà cũng vô cùng hiểm trở, dữ dội. Nước ở những con thác cuồn cuộn, bọt tung trắng xóa, tạo thành những âm thanh dữ dội như “rống của một con trâu mộng đang gầm thét”, “gào thét của một con thủy quái đang cất lên giữa một bể nước mênh mông”, “tiếng đàn đá gầm thét”, “tiếng hùm beo gầm thét”.
Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa, cường điệu,… để khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo. Những biện pháp nghệ thuật ấy đã góp phần tạo nên một bức tranh sông Đà hùng vĩ, tráng lệ nhưng cũng không kém phần dữ dội, hiểm trở.
Đoạn 1 của tác phẩm đã thể hiện tài năng nghệ thuật của Nguyễn Tuân trong việc miêu tả con sông Đà. Bằng ngôn ngữ giàu hình ảnh, biểu cảm, tác giả đã khắc họa thành công hình tượng con sông Đà hung bạo, dữ dội. Hình tượng con sông Đà đã góp phần thể hiện tình yêu thiên nhiên, đất nước và niềm tự hào về con người lao động Việt Nam của Nguyễn Tuân.
Phân tích vẻ đẹp Người lái đò sông Đà
“Người lái đò sông Đà” là một trong những tùy bút xuất sắc nhất của nhà văn Nguyễn Tuân. Tác phẩm được in trong tập “Sông Đà” (1960). Qua tùy bút, Nguyễn Tuân đã khắc họa hình tượng con sông Đà hung bạo, trữ tình và vẻ đẹp của người lái đò sông Đà.
Vẻ đẹp của người lái đò sông Đà được thể hiện qua nhiều phương diện, trong đó nổi bật là vẻ đẹp của sức mạnh phi thường, tinh thần dũng cảm, kiên cường và tâm hồn nghệ sĩ.
Người lái đò sông Đà là người lao động bình dị, nhưng có sức mạnh phi thường. Sức mạnh ấy được thể hiện qua việc ông vượt qua những con thác hung bạo trên sông Đà một cách tài tình, khéo léo.
Trong cảnh vượt thác ở trùng vi thạch trận thứ nhất, ông lái đò đã bình tĩnh, tỉnh táo, khéo léo đưa thuyền qua những cửa tử, cửa sinh hiểm trở. Ông đã sử dụng thuần thục các kỹ năng lái đò, như: “mắt nhìn xa, trông rộng”, “lái ghềnh, lượn lờ”, “đánh đòn chèo dứt khoát, chọc thủng cửa giữa, phóng thẳng thuyền vào cửa sinh”,…
Trong cảnh vượt thác ở trùng vi thạch trận thứ hai, ông lái đò lại càng thể hiện rõ sức mạnh phi thường của mình. Ông đã chèo thuyền vượt qua những con thác hung bạo như “Vách đá cánh gà”, “gọng phễu”, “cửa tử”,… với sự bình tĩnh, kiên cường, dũng cảm.
Từ những chi tiết miêu tả trên, ta có thể thấy người lái đò sông Đà là người có sức mạnh phi thường, vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Sức mạnh ấy không chỉ là sức mạnh của thể chất mà còn là sức mạnh của ý chí, của bản lĩnh.
Người lái đò sông Đà là người có tinh thần dũng cảm, kiên cường. Ông sẵn sàng đối mặt với những hiểm nguy, thử thách của thiên nhiên để hoàn thành công việc của mình.
Trong cảnh vượt thác, ông lái đò đã không hề nao núng trước những con thác hung bạo. Ông bình tĩnh, tỉnh táo, dũng cảm đưa thuyền qua những cửa tử, cửa sinh hiểm trở.
Tinh thần dũng cảm, kiên cường của ông lái đò còn được thể hiện qua việc ông đã vượt qua bao khó khăn, gian khổ để trở thành một người lái đò lão luyện. Ông đã từng nhiều lần bị thương, bị chết đuối, nhưng ông vẫn không nản chí, vẫn tiếp tục vượt qua những thách thức để trở thành một người lái đò giỏi.
Tinh thần dũng cảm, kiên cường của người lái đò sông Đà là biểu tượng cho tinh thần của người lao động Việt Nam trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Bên cạnh vẻ đẹp của sức mạnh phi thường, tinh thần dũng cảm, kiên cường, người lái đò sông Đà còn mang vẻ đẹp của tâm hồn nghệ sĩ. Ông có tình yêu thiên nhiên tha thiết, có niềm đam mê với nghề lái đò.
Trong cảnh miêu tả ông lái đò ngắm nhìn sông Đà, ta thấy ông có tình yêu thiên nhiên tha thiết. Ông cảm nhận được vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ của sông Đà, đồng thời cũng cảm nhận được những hiểm nguy, thử thách của dòng sông.
Ngoài ra, ông lái đò còn có niềm đam mê với nghề lái đò. Ông coi đó là một nghề cao quý, đòi hỏi sự khéo léo, dũng cảm, kiên cường. Ông yêu nghề lái đò và luôn tự hào về nghề của mình.
Tâm hồn nghệ sĩ của người lái đò sông Đà là vẻ đẹp kết tinh từ những phẩm chất tốt đẹp của người lao động Việt Nam.
Vẻ đẹp của người lái đò sông Đà là vẻ đẹp của người lao động Việt Nam trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đó là vẻ đẹp của sức mạnh phi thường, tinh thần dũng cảm, kiên cường và tâm hồn nghệ sĩ.
Phân tích Người lái đò sông Đà học sinh giỏi
Trong kho tàng văn học Việt Nam, tùy bút “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện được phong cách tài hoa, uyên bác của nhà văn. Tác phẩm không chỉ khắc họa vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng của thiên nhiên Tây Bắc mà còn ca ngợi vẻ đẹp tài hoa, kiên cường của người lái đò trên dòng sông Đà.
Ngay từ những dòng đầu tiên, Nguyễn Tuân đã giới thiệu nhân vật ông lái đò với những nét ngoại hình đặc biệt:
“Trên sông Đà, có một ông lái đò đã sáu mươi tuổi, tay lái ra hoa, đã từng sáu mươi lần xuôi ngược sông Đà”.
Chỉ với vài nét phác họa, Nguyễn Tuân đã cho thấy ông lái đò là một con người có kinh nghiệm dày dặn, từng trải qua nhiều năm tháng gắn bó với sông nước. Ông là một người lao động bình dị, chất phác nhưng mang trong mình một sức mạnh phi thường, một bản lĩnh kiên cường.
Để khắc họa vẻ đẹp tài hoa của ông lái đò, Nguyễn Tuân đã tập trung miêu tả cuộc vượt thác của ông và những người bạn của mình. Cuộc vượt thác được nhà văn miêu tả như một trận đánh ác liệt giữa con người và thiên nhiên. Thiên nhiên sông Đà hiện lên với vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội:
“Sông Đà hung bạo như một con thủy quái, nước sông cuồn cuộn, bọt tung trắng xóa, đá dựng thành vách, mặt sông chỗ thì ghềnh to, chỗ thì ghềnh bé, uốn khúc quanh co”.
Để vượt qua con sông Đà hung bạo, ông lái đò phải sử dụng tất cả những kỹ năng, kinh nghiệm của mình. Ông nắm chắc từng con thác, từng luồng nước, từng hòn đá. Ông điều khiển con thuyền một cách khéo léo, dứt khoát, bình tĩnh, không hề nao núng trước những thử thách của thiên nhiên.
Trong cuộc vượt thác, ông lái đò đã phải đối mặt với nhiều hiểm nguy:
“Con sông Đà tuôn mù mù, trăng trắng xóa, tiếng thác reo như oán trách, như van xin, như khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo”.
Nhưng ông lái đò vẫn bình tĩnh, dũng cảm, kiên cường vượt qua tất cả. Ông đã chinh phục từng con thác một, từ thác “Vách đá dựng đứng”, thác “Hóa kình”, thác “Hốt Lang”, đến thác “Thác tống”.
Cuộc vượt thác của ông lái đò là một cuộc chiến đấu đầy cam go, khốc liệt. Nhưng cuối cùng, ông lái đò đã chiến thắng, đưa con thuyền vượt qua thác an toàn.
Vẻ đẹp tài hoa của ông lái đò còn được thể hiện qua những câu văn của Nguyễn Tuân:
“Thạch trận dàn bày vừa xong thì thuyền vụt tới….”.
“Sông Đà xô ra, vùi dập thuyền vào mạn trái, nhưng ông đò vẫn cố nén vết thương, hai chân vẫn kẹp chặt lấy cuống lái, mặt méo bệch đi như đang say rượu…”.
“Ông đò ghì cương lái, bám chắc lấy luồng nước đúng mà phóng nhanh vào cửa sinh…”.
Nguyễn Tuân đã sử dụng ngôn ngữ tài hoa, uyên bác, giàu hình ảnh để miêu tả cuộc vượt thác của ông lái đò. Những câu văn của ông như những thước phim quay chậm, giúp người đọc hình dung được vẻ đẹp hào hùng, tráng lệ của cuộc chiến đấu giữa con người với thiên nhiên.
Không chỉ tài hoa, ông lái đò còn là một người lao động bình dị, chất phác. Ông là một người yêu nghề, yêu sông nước và luôn tâm huyết với công việc của mình. Ông luôn tự hào về nghề lái đò của mình và coi đó là một nghề cao quý.
Tùy bút “Người lái đò sông Đà” là một tác phẩm văn học xuất sắc của Nguyễn Tuân. Tác phẩm đã khắc họa thành công vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng của thiên nhiên Tây Bắc và vẻ đẹp tài hoa, kiên cường của người lái đò trên dòng sông Đà. Tác phẩm góp phần thể hiện phong cách tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân.
Phân tích Người lái đò sông Đà trùng vi
Trong tác phẩm “Người lái đò sông Đà”, Nguyễn Tuân đã dành nhiều bút lực để miêu tả cuộc vượt thác của ông lái đò và những người bạn của mình. Cuộc vượt thác được nhà văn miêu tả như một trận đánh ác liệt giữa con người và thiên nhiên. Trong đó, trùng vi thạch trận là một trong những đoạn sông Đà hung bạo nhất, là nơi diễn ra trận chiến gay go, quyết liệt nhất.
Trùng vi thạch trận được nhà văn Nguyễn Tuân miêu tả như một bức tranh thủy mặc với những nét vẽ hùng vĩ, dữ dội:
“Vách đá dựng đứng vút cao, như thành quách, như bức tường thành khổng lồ. Mặt sông chỗ thì ghềnh to, chỗ thì ghềnh bé, uốn khúc quanh co. Sông Đà như một con thủy quái, nước sông cuồn cuộn, bọt tung trắng xóa, đá dựng thành vách, mặt sông chỗ thì ghềnh to, chỗ thì ghềnh bé, uốn khúc quanh co”.
Thạch trận của sông Đà được chia thành ba vòng, mỗi vòng đều có những cửa tử và cửa sinh đan xen nhau. Cửa tử là những chỗ nước xoáy sâu, nước chảy xiết, thuyền đi vào dễ bị nhấn chìm. Cửa sinh là những chỗ nước chảy êm, thuyền đi vào dễ dàng.
Trong cuộc vượt thác, ông lái đò phải đối mặt với những thử thách vô cùng nguy hiểm. Ở vòng đầu tiên, sóng nước cuồn cuộn, đá dựng thành vách, thuyền như bị “xô vào sát bờ đá”, “đá trái khúc gối vào bụng và vào hông con thuyền”. Ông lái đò phải sử dụng hết sức bình tĩnh, khéo léo để điều khiển con thuyền, lái con thuyền “vút qua cổng đá cánh mở cánh khép”, “vút qua cửa đá rộng nhưng đến bấy giờ con thuyền đã hơi lệch khỏi đường”.
Ở vòng thứ hai, sóng nước càng nguy hiểm hơn, đá dựng thành từng hàng như “hàng tiền vệ”, “hàng hậu vệ”. Ông lái đò phải sử dụng hết sức lực, dứt khoát để “lái miết một vòng tròn” rồi “đưa con thuyền vụt qua”.
Ở vòng thứ ba, sóng nước dữ dội nhất, đá dựng thành từng lớp, từng lớp, “bên trái, bên phải đều là luồng chết cả”, “có những chỗ mà trông như động không có cửa ra”. Ông lái đò phải sử dụng tất cả kinh nghiệm, bản lĩnh của mình để “đưa con thuyền vượt qua cửa tử”.
Cuộc vượt thác của ông lái đò là một cuộc chiến đấu đầy cam go, khốc liệt. Nhưng cuối cùng, ông lái đò đã chiến thắng, đưa con thuyền vượt qua thác an toàn.
Cuộc vượt thác của ông lái đò được Nguyễn Tuân miêu tả bằng ngôn ngữ tài hoa, uyên bác, giàu hình ảnh. Những câu văn của ông như những thước phim quay chậm, giúp người đọc hình dung được vẻ đẹp hào hùng, tráng lệ của cuộc chiến đấu giữa con người với thiên nhiên.
Vẻ đẹp tài hoa của ông lái đò được thể hiện qua những câu văn:
“Thạch trận dàn bày vừa xong thì thuyền vụt tới….”.
“Sông Đà xô ra, vùi dập thuyền vào mạn trái, nhưng ông đò vẫn cố nén vết thương, hai chân vẫn kẹp chặt lấy cuống lái, mặt méo bệch đi như đang say rượu…”.
“Ông đò ghì cương lái, bám chắc lấy luồng nước đúng mà phóng nhanh vào cửa sinh…”.
Vẻ đẹp kiên cường, dũng cảm của ông lái đò được thể hiện qua những câu văn:
“Ông đò hai tay giữ mái chèo khỏi bị sổng khỏi tay, lái miết một vòng tròn, rồi lại lao vút như bay vào cửa đá xoáy, mà ở bờ vực bên kia vách đá đã dựng thành một bức tường thành”.
“Sông Đà lúc này như một con thủy quái hung bạo, nó tung ra những đòn đánh chí mạng vào con thuyền nhỏ bé. Nhưng ông đò vẫn bình tĩnh, dũng cảm, kiên cường, điều khiển con thuyền vượt qua tất cả những thử thách hiểm nguy”.
Trùng vi thạch trận là một đoạn sông Đà hung bạo nhất, là nơi diễn ra cuộc chiến đấu gay go, quyết liệt nhất giữa con người và thiên nhiên. Cuộc vượt thác của ông lái đò đã thể hiện vẻ đẹp tài hoa, kiên cường
Trên đây yêu văn học đã chia sẻ đến quý bạn đọc bài viết Phân tích Người lái đò sông Đà . Hy vọng bài viết đã cung cấp đến quý bạn đọc những thông tin hay và hữu ích, chúc các bạn có thể chinh phục được những bài văn khó và đạt được điểm cao trong học tập. Một lần nữa thay mặt đội ngũ yêu văn học xin cảm ơn bạn đã lựa chọn chúng tôi để tham khảo!