Top các mẫu bài phân tích Cảnh cho chữ hay nhất 2024

Dưới đây là các mẫu bài Phân tích Cảnh cho chữ hay và ngắn gọn, nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo để có thể soạn 1 bài phân tích sao cho hay và ý nghĩa nhất, sau đây là nội dung chi tiết xin mời các bạn tham khảo.

Dàn ý phân tích Cảnh cho chữ

Mở bài

Giới thiệu tác giả Nguyễn Tuân và tác phẩm Chữ người tử tù

Khái quát về cảnh cho chữ

Thân bài

Thời gian, không gian

Thời gian: đêm khuya, trước khi Huấn Cao bị giải đi hành hình

Không gian: trong ngục tối chật hẹp, ẩm thấp

Tác giả

Trực tiếp tham gia vào cảnh cho chữ: thắp đuốc, xếp giấy, khúm núm đứng bên cạnh Huấn Cao

Quan sát tỉ mỉ, tinh tế: miêu tả từng chi tiết của cảnh cho chữ

Ngôn ngữ, giọng điệu: trang trọng, tôn kính, thể hiện sự ngưỡng mộ, trân trọng đối với Huấn Cao

Huấn Cao

Khí phách hiên ngang, bất khuất: ngồi thẳng tắp, mắt sáng rực, coi thường cái chết

Tài hoa nghệ sĩ: viết chữ đẹp, tài hoa, phóng khoáng

Thiên lương cao đẹp: sẵn sàng cho chữ viên quản ngục, khuyên viên quản ngục đổi nghề để giữ thiên lương

Viên quản ngục

Tâm hồn thanh cao, muốn được hưởng cái đẹp

Suy nghĩ, hành động thay đổi sau khi gặp Huấn Cao

Bức tranh chữ

Được viết trên tấm lụa trắng, nguyên vẹn lần hồ

Nét chữ đẹp đẽ, phóng khoáng, thể hiện tài hoa của Huấn Cao

Nội dung bức tranh: “Thiên Trường vạn đại cát tường”

Ý nghĩa của cảnh cho chữ

Khẳng định sự chiến thắng của cái đẹp, của tinh thần, nhân cách cao đẹp trước cái xấu, cái ác, cái bạo tàn

Thể hiện quan điểm thẩm mỹ của Nguyễn Tuân: ca ngợi cái đẹp, khẳng định giá trị của con người

Kết bài

Khái quát lại giá trị nội dung và nghệ thuật của cảnh cho chữ

Khẳng định giá trị của tác phẩm Chữ người tử tù

Phân tích Cảnh cho chữ trong chữ người tử tù

Chữ người tử tù là một trong những truyện ngắn xuất sắc nhất của Nguyễn Tuân, được in trong tập Vang bóng một thời (1939). Truyện kể về cuộc gặp gỡ giữa Huấn Cao, một người tử tù tài hoa, hiên ngang và viên quản ngục, một kẻ đại diện cho cái ác nhưng lại có tấm lòng biệt nhỡn liên tài. Cảnh cho chữ trong tác phẩm là một trong những cảnh tượng đặc sắc, thể hiện giá trị nội dung và nghệ thuật sâu sắc của tác phẩm.

Cảnh cho chữ được diễn ra trong một hoàn cảnh vô cùng đặc biệt: đêm khuya, trước khi Huấn Cao bị giải đi hành hình. Thời gian và không gian như vậy càng làm nổi bật ý nghĩa của cảnh cho chữ: đó là một cuộc chiến đấu giữa cái đẹp và cái xấu, giữa sự sống và cái chết.

Tác giả là người trực tiếp tham gia vào cảnh cho chữ, nên đã quan sát tỉ mỉ, tinh tế và miêu tả từng chi tiết của cảnh tượng. Trong ánh sáng mờ ảo của đuốc, ta thấy hình ảnh Huấn Cao, viên quản ngục và thầy thơ lại quỳ gối, cúi đầu thành kính trước bức tranh chữ. Huấn Cao ngồi thẳng tắp, ung dung tự tại, đôi mắt sáng rực như ẩn chứa một sức mạnh phi thường. Viên quản ngục thì khúm núm, run run, như thể đang thực hiện một nghi thức thiêng liêng.

Huấn Cao là một người có khí phách hiên ngang, bất khuất. Trước cái chết, ông vẫn giữ vững khí tiết, coi thường cường quyền, bạo lực. Ông sẵn sàng cho chữ viên quản ngục, một kẻ đại diện cho cái ác, bởi ông hiểu rằng, cái đẹp phải được nâng niu, trân trọng, bất kể xuất phát từ đâu.

Viên quản ngục là một người có tấm lòng biệt nhỡn liên tài. Ông yêu quý, trân trọng người tài, dù cho đó là người tử tù. Ông đã nhiều lần tìm cách xin Huấn Cao cho chữ nhưng không được. Trong đêm trước khi Huấn Cao bị giải đi hành hình, viên quản ngục đã thành tâm xin Huấn Cao cho chữ. Huấn Cao đã đồng ý, bởi ông hiểu rằng, viên quản ngục là một người có tấm lòng lương thiện.

Bức tranh chữ được viết trên tấm lụa trắng, nguyên vẹn lần hồ. Nét chữ đẹp đẽ, phóng khoáng, thể hiện tài hoa của Huấn Cao. Nội dung bức tranh: “Thiên Trường vạn đại cát tường”. Bức tranh chữ là một tuyệt tác của nghệ thuật thư pháp, là kết tinh của tài hoa, tâm huyết của Huấn Cao.

Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù là một cảnh tượng mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Cảnh tượng này đã khẳng định sự chiến thắng của cái đẹp, của tinh thần, nhân cách cao đẹp trước cái xấu, cái ác, cái bạo tàn. Đồng thời, cảnh tượng này cũng thể hiện quan điểm thẩm mỹ của Nguyễn Tuân: ca ngợi cái đẹp, khẳng định giá trị của con người.

Phân tích Nhân vật Huấn Cao trong cảnh cho chữ

Trong tác phẩm “Chữ người tử tù” của nhà văn Nguyễn Tuân, nhân vật Huấn Cao là một trong những nhân vật được khắc họa nổi bật và ấn tượng nhất. Hình ảnh Huấn Cao trong cảnh cho chữ là một trong những cảnh tượng đặc sắc nhất của tác phẩm, thể hiện được vẻ đẹp tài hoa, khí phách và thiên lương của nhân vật này.

Trước hết, Huấn Cao là một người có tài hoa nghệ thuật phi thường. Ông là một người có biệt tài viết chữ đẹp, được mệnh danh là “chữ ông Huấn đẹp lắm, vuông lắm.” Chữ của Huấn Cao không chỉ đẹp về hình thức mà còn có giá trị về nội dung. Đó là những nét chữ mang đậm phong cách của một người nghệ sĩ tài hoa, phóng khoáng, có tâm hồn thanh cao, không chịu khuất phục trước cường quyền.

Tài hoa nghệ thuật của Huấn Cao được thể hiện rõ nét nhất trong cảnh cho chữ. Trong đêm tối mịt mù, trong cái ngục tù chật chội, ẩm thấp, Huấn Cao đã cho chữ viên quản ngục và người bạn tri kỉ của mình. Những nét chữ của Huấn Cao hiện lên trên nền lụa trắng như những con rồng, con phượng đang bay lượn, tung hoành. Nó không chỉ là những nét chữ đơn thuần mà còn là biểu hiện của một tâm hồn nghệ sĩ tài hoa, phóng khoáng, khao khát được thể hiện cái đẹp.

Không chỉ có tài hoa, Huấn Cao còn là một người có khí phách hiên ngang, bất khuất. Ông là một người yêu nước, căm ghét bọn cường quyền, bạo chúa. Vì chống lại triều đình phong kiến mà ông bị bắt giam vào ngục tử hình. Trong tù, Huấn Cao vẫn giữ được khí phách hiên ngang, bất khuất. Ông coi thường cường quyền, bạo lực, không hề sợ hãi trước cái chết.

Khí phách hiên ngang của Huấn Cao được thể hiện rõ nét trong cảnh cho chữ. Khi viên quản ngục xin Huấn Cao cho chữ, ông đã thẳng thắn từ chối. Ông cho rằng, chữ của mình chỉ cho những người tri kỉ, không bao giờ vì vàng ngọc hay quyền thế mà ép mình viết câu đối bao giờ. Đến khi hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao đã đồng ý cho chữ. Tuy nhiên, ông vẫn giữ vững khí phách hiên ngang của mình. Ông không cho chữ viên quản ngục trong phòng khách mà cho chữ ở giữa nhà lao, giữa những kẻ tiểu nhân, tầm thường.

Thiên lương trong sáng của Huấn Cao cũng là một nét đẹp nổi bật của nhân vật này. Huấn Cao là một người có thiên lương trong sáng, luôn giữ gìn phẩm chất cao đẹp của mình. Ông coi trọng cái đẹp, không bao giờ để cho cái đẹp bị vấy bẩn bởi cái xấu, cái ác.

Thiên lương trong sáng của Huấn Cao được thể hiện rõ nét trong cảnh cho chữ. Khi cho chữ viên quản ngục, ông đã khuyên viên quản ngục phải giữ gìn thiên lương, không để cho cái đẹp bị vấy bẩn bởi cái xấu, cái ác. Ông cũng khuyên viên quản ngục hãy sống sao cho xứng đáng với những gì cao đẹp nhất.

Cảnh cho chữ trong tác phẩm “Chữ người tử tù” là một cảnh tượng đặc sắc, thể hiện được vẻ đẹp tài hoa, khí phách và thiên lương của nhân vật Huấn Cao. Đây là một cảnh tượng mang tính biểu tượng, thể hiện được quan niệm của Nguyễn Tuân về cái đẹp, cái thiện.

Cảnh cho chữ là một cảnh tượng đầy kịch tính và hấp dẫn. Nó diễn ra trong một không gian tù túng, ẩm thấp, giữa hai con người có hoàn cảnh khác nhau. Tuy nhiên, trong cái không gian ấy, cái đẹp vẫn tỏa sáng, vượt lên trên tất cả. Chữ của Huấn Cao không chỉ đẹp về hình thức mà còn mang ý nghĩa sâu sắc. Nó là biểu tượng của cái đẹp, của cái thiện, của sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối, của cái thiện trước cái ác.

Cảnh cho chữ là một trong những cảnh tượng đặc sắc nhất trong nền văn học Việt Nam. Nó đã thể hiện được tài năng, tâm huyết của nhà văn Nguyễn Tuân trong việc xây dựng hình tượng nhân vật Huấn Cao. Đồng thời, nó cũng thể hiện được quan niệm của nhà văn về cái đẹp, cái thiện.

Phân tích Cảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục

Trong truyện ngắn “Chữ người tử tù” của nhà văn Nguyễn Tuân, cảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục là một trong những cảnh tượng đặc sắc nhất, thể hiện được vẻ đẹp của cái đẹp và sức mạnh cảm hóa của cái đẹp.

Cảnh cho chữ được diễn ra trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt, đó là trong ngục tù tối tăm, ẩm thấp, nơi mà cái đẹp và cái thiện dường như không thể tồn tại. Huấn Cao là một người tử tù, đang chờ ngày ra pháp trường. Viên quản ngục là một kẻ đại diện cho cái ác, cái tàn bạo của chế độ phong kiến. Thế nhưng, trong hoàn cảnh ấy, cái đẹp vẫn hiện lên rực rỡ, tỏa sáng, làm lay động tâm hồn của những con người tưởng chừng như đã chai sạn.

Huấn Cao là một người nghệ sĩ tài hoa, có khí phách hiên ngang, bất khuất. Ông không sợ cường quyền, bạo lực. Ông coi thường tiền bạc, danh lợi. Ông chỉ coi trọng cái đẹp, coi trọng những gì thuộc về tâm hồn. Chính vì vậy, khi viên quản ngục xin chữ, Huấn Cao đã đồng ý. Ông không cho chữ vì tiền bạc, không cho chữ vì danh lợi, mà ông cho chữ vì tấm lòng biệt nhỡn liên tài của viên quản ngục. Ông cảm nhận được rằng trong con người viên quản ngục có một tâm hồn cao đẹp, biết trân trọng cái đẹp, biết yêu quý nghệ thuật.

Cảnh cho chữ diễn ra trong không khí trang nghiêm, thành kính. Huấn Cao khẳng định: “Ta nhất sinh không vì vàng bạc hay quyền thế mà ép mình viết câu đối bao giờ. Ta chỉ có một điều tâm niệm là sáng tác chữ sao cho đạt đến mức lí tưởng của mình, là cái đẹp, cái thiện”. Ông đã lấy bút lông, nghiên mực, khẳng định: “Ta biết cái tài của mình, nên ta không cần phải đắn đo gì nữa”. Huấn Cao ung dung, tự tin, coi thường gian khổ, hiểm nguy. Ông coi chữ như một thứ khí giới sắc bén, có thể cải hóa con người.

Viên quản ngục là một người có tâm hồn nghệ sĩ, biết trân trọng cái đẹp. Khi nhận được thư xin chữ của Huấn Cao, viên quản ngục đã “tái nhợt người đi”. Ông đã cố gắng hết sức để tạo cho Huấn Cao một không gian cho chữ thật trang nghiêm, thành kính. Ông sai lính canh canh phòng cẩn mật, lấy giấy, mực, bút lông và một cái chậu rửa mặt bằng đồng đặt lên án thư. Ông cũng lấy từ trong tủ ra một tấm lụa trắng tinh mới tinh, trải lên mặt án thư. Tất cả đã sẵn sàng cho một đêm thiêng liêng, một đêm mà cái đẹp sẽ tỏa sáng, lay động tâm hồn con người.

Cảnh cho chữ diễn ra trong không khí trang nghiêm, thành kính. Huấn Cao ngồi trên gông, tay khẽ chạm vào bút lông, hít một hơi dài, rồi bắt đầu viết. Viên quản ngục và thơ lại quỳ dưới đất, khúm núm, thành kính đón nhận từng nét chữ của Huấn Cao. Từng nét chữ của Huấn Cao hiện lên thật đẹp, thật rực rỡ, mang đậm phong cách tài hoa, nghệ sĩ của ông. Những nét chữ ấy như những nốt nhạc ngân vang, như những ánh sáng le lói trong đêm tối, như một lời tuyên ngôn về sức mạnh của cái đẹp, cái thiện.

Cảnh cho chữ trong “Chữ người tử tù” là một cảnh tượng đầy ý nghĩa. Nó thể hiện vẻ đẹp của cái đẹp, sức mạnh cảm hóa của cái đẹp. Cái đẹp có thể lay động tâm hồn của những con người tưởng chừng như đã chai sạn, khiến họ hướng thiện, hướng tới những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Cảnh cho chữ của Huấn Cao trong “Chữ người tử tù” là một trong những cảnh tượng đẹp nhất trong nền văn học Việt Nam. Nó đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc, khó phai.

Trên đây yêu văn học đã chia sẻ đến quý bạn đọc bài viết Phân tích Cảnh cho chữ. Hy vọng bài viết đã cung cấp đến quý bạn đọc những thông tin hay và hữu ích, chúc các bạn có thể chinh phục được những bài văn khó và đạt được điểm cao trong học tập. Một lần nữa thay mặt đội ngũ yêu văn học xin cảm ơn bạn đã lựa chọn chúng tôi để tham khảo!