Mở bài Những ngôi sao xa xôi

Để có được một bài văn Những ngôi sao xa xôi hay và ghi điểm cao thì việc viết mở bài tốt, giới thiệu đúng trọng tâm là một yếu tố vô cùng quan trọng. Một mở bài hay sẽ giúp độc giả có cái nhìn tổng quát về tác phẩm và tạo ấn tượng cho người chấm bài. Dưới đây là những mẫu mở bài Những ngôi sao xa xôi chọn lọc hay nhất cho các bạn tham khảo.

Liên hệ mở rộng bài Những ngôi sao xa xôi

Mẫu 1

Hoàn cảnh sống và chiến đấu

Các cô gái thanh niên xung phong sống và chiến đấu trên 1 cao điểm, trọng điểm ( Ở trong 1 cái hang dưới chân cao điểm, đường bị đánh lở loét…)

Chạy trên cao điểm giữa ban ngày, phơi mình ra giữa vùng trọng điểm đánh phá của máy bay địch (bị bom vùi luôn…)

Sau mỗi trận bom: phải lên ngay trọng điểm để đo và ước tính khối lượng đất đá bị địch đào xới, đếm, đánh dấu những quả bom chưa nổ, rồi ngay sau đó là nhiệm vụ phá bom. (đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay ì ầm, thần kinh căng như chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu “thần chết là một tay không thích đùa”…)

Liên hệ với “Cao điểm cuối cùng” của Hữu Mai

Tác phẩm bắt đầu từ những ngày khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm cơm vắt và ông đã thành công dựng lại cuộc chiến đấu trên đồi A1, nơi được quân địch gọi là chiếc chìa khóa sống của Điện Biên Phủ.

Ngay từ Chương 1, phần I, bằng cảm hứng hiện thực và bút lực dồi dào, Hữu Mai đã vẽ ra một khung cảnh khốc liệt của bom đạn để lại ở Điện Biên Phủ: “Những ngôi nhà sàn, quê hương của những điệu xòe và cây đàn tính , những vườn cam bưởi mơ, muỗm trĩu quả đã bị san bằng không còn sót lại một chiếc cột, một thân cây.” Đó là chiến trường trên cánh đồng Mường Thanh rộng bao la với con sông Nậm Rốm, vào mùa Xuân lúc này nó vốn dĩ mang trên mình một vẻ đẹp êm đềm, trong xanh nhưng bây giờ lại đen ngòm, gai góc vì phủ đầy dây gai thép và mìn của địch.

Liên hệ với “Ráng đỏ” của Đỗ Chu

Tôi nhảy lên nắm chặt lấy tay lái, cứ thế cho xe lùi thục mạng. Tôi bắt đầu thấy hối hận, phen này mà mất xe thì sống cũng bằng thừa. Quả nhiên tên giặc đã quay lại ngay, nó lượn một vòng hẹp rồi quăng liền hai chùm pháo sáng. Phút chốc, khắp vùng sáng rực như ban ngày. Tôi nhoài người ra khỏi buồng lái, căn được đường, tôi nhả hết phanh cho xe lăn không còn biết trời đất đâu nữa. Địch bắt đầu nhào xuống quăng bom ở ngang dốc, ngay chỗ chúng tôi vừa đứng đôi co với nhau, rồi một loạt bom nữa quăng chệch vào khu rừng trên đỉnh dốc. Tôi lo cho hai chiếc xe kia, không hiểu đã lùi qua dốc chưa hay vẫn nằm quanh đó. Chiếc xe của tôi vẫn chưa ra khỏi quầng ánh sáng của địch nhưng đã nằm hẳn dưới chân dốc, tôi tìm đường cho xe chạy tạt vào một khoảng đất hẹp nhưng bằng phẳng ở ven một vách núi dựng đứng. Xong xuôi tôi nhảy ra khỏi xe, nép mình vào một tảng đá, hồi hộp nhìn lên trên dốc. Tên địch đúng là mù, hai loạt bom vừa rồi xem ra nó cũng chỉ quăng hú họa. Một tiếng “bụp” vỡ ra ở trên đầu, tôi vội nằm ép xuống. Những quả bom bi bay rào rào như một cơn mưa lớn, tiếp đến là những tia chớp nổi lên nhằng nhằng kéo theo những tiếng nổ chói tai.

Liên hệ với “Gửi em cô thanh niên xung phong” 

Cạnh giếng nước có bom từ trường

Em không rửa ngủ ngày chân lấm

Ngày em phá nhiều bom nổ chậm

Ðêm nằm mơ nói mớ vang nhà

Chuyện kể từ nỗi nhớ sâu xa

Thương em, thương em, thương em biết mấy…

Mẫu 2

Tinh thần trách nhiệm + dũng cảm

3 cô gái này đều có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc, gan dạ, không quản ngại hy sinh: “Tôi có nghĩ đến cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể”.

Liên hệ với “Sau chiến thắng” của Chế Lan Viên

Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịt

Như mẹ cha ta như vợ, như chồng

Ôi Tổ quốc nếu cần ta chết

Cho mỗi ngôi nhà ngọn núi con sông

(Chế Lan Viên)

Liên hệ với “Lặng lẽ Sapa” của Nguyễn Thành Long

Đoạn văn nói về tinh thần trách nhiệm và quan niệm về công việc của anh thanh niên: “Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi…”

Liên hệ với nhân vật Nguyệt trong “Mảnh trăng cuối rừng”

Khi máy bay địch ném bom tọa độ, Nguyệt rất dũng cảm và bình tĩnh. Cô túm lấy Lãm kéo nhanh và khỏe hết sức, đẩy Lãm vào vật gì đó cứng và sâu, hơi thở nhanh và bình tĩnh. Nhưng hành động của Nguyệt càng khẳng định một lòng dũng cảm, gan góc lạ thường. Cô không quản ngại hy sinh thân mình vì đồng đội, sẵn sàng chịu đựng hiểm nguy qua hành động nhường chỗ an toàn cho Lãm. 

Liên hệ với “Trở về quê nội” của Lê Anh Xuân

              Em lấy tuổi xuân xanh

              Em lấy cả thân mình

              Phủ lên thân tàu yêu dấu

              Em là du kích, em là giao liên

              Em chính là quê hương ta đó

              Mười một năm rồi ta nhớ, ta thương

             Đêm đầu tiên ta ngủ giữa quê hương

                   Sao thấy lòng ấm lạ

                   Dù ngoài trời tầm tã mưa tuôn

                   Tiếng đại bác gầm rang vách lá

                   Ôi quê hương ta đẹp quá

                   Dù trên đường còn những hố bom

                  Dù áo em vẫn còn mảnh vá

                  Chỉ có trái tim chung thủy, sắt son

                  Và khẩu súng trong tay cháy bỏng căm hờn

Mẫu 3

Tâm hồn thơ mộng trẻ trung

Cảnh Phương Định ngắm mưa, ngồi mơ mộng có thể liên hệ với vẻ đẹp của Nguyệt trong “Mảnh trăng cuối rừng”: “Ánh trăng rọi thẳng vào khuôn mặt Nguyệt làm khuôn mặt ngời lên vẻ đẹp lạ thường. Dưới ánh trăng, vẻ đẹp của Nguyệt càng tỏa sáng. Nó rực rỡ trong đêm tối, làm choáng ngợp tâm hồn của Lãm. Nguyệt đẹp quá! Hình ảnh người con gái hiện lên trong ánh trăng thật kỳ diệu. Đó là một vẻ đẹp mang đầy chất lãng mạn, trữ tình.”

Đoạn Phương Định nhớ về nhà ta có thể liên hệ với người con gái trong “Ráng đỏ” của Đỗ Chu: Mãi về sau này, khi em đã lớn, mẹ vẫn còn nhắc: “Cái đêm ấy sao mà mày ra chậm thế, bố mày chỉ kịp đảo về loáng một cái, xem mặt xong là đi liền. Năm ấy mới rét chứ, cửa ngoài đã che một cái nóng nhưng gió cứ thổi tốc từ trên mái xuống”. Hai mẹ con quấn quýt với nhau chờ cái ngày cha đánh giặc trở về. Với mẹ, em vừa là con mà cũng vừa là bạn tâm tình, em trở nên một đứa con gái sớm biết quán xuyến việc nhà và giữ lại cho mình không biết bao nhiêu chuyện đời xưa của mẹ.

Mẫu 4

Lê Minh Khuê là một cây bút nữ chuyên viết truyện ngắn. Ngòi bút của bà luôn hướng về cuộc chiến đấu của tuổi trẻ trên tuyến đường Trường Sơn máu lửa. Truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” là một trong số những tác phẩm đầu tay của bà, được viết vào năm 1971, lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ của dân tộc đang diễn ra ác liệt. Qua ba nhân vật nữ thanh niên xung phong, em đã có rất nhiều suy nghĩ về thế hệ trẻ trong thời kháng chiến chống Mỹ.

Trước hết, thế hệ trẻ trong thời kháng chiến chống Mỹ luôn mang trong mình tinh thần dũng cảm, bản lĩnh, gan dạ. Khi có chiến tranh, họ sẵn sàng ra đi, xung phong nhập ngũ để gia nhập vào cách mạng, lên tiền tuyến kháng chiến để giành lại độc lập cho dân tộc. Hơn hết, khi chiến đấu, họ không quản ngại vất vả, hy sinh mà luôn gắng sức mình, chinh chiến với kẻ thù.

Đối đầu trực tiếp với ngọn lửa của Thần chết. Tất cả vì mục tiêu “Độc lập, tự do, hạnh phúc”. Tiêu biểu như nhân vật Phương Định, Thao, Nho, các cô gái vốn được mệnh danh là “chân yếu tay mềm” nhưng khi thực hiện nhiệm vụ cao cả, các cô luôn vững vàng, kiên định như “kiềng ba chân”. Khi những quả bom rơi xuống, không một giây phút nao núng, ngần ngại nào, các chị lập tức chạy ra để đo đạc, tiến hành gỡ mìn. Sự sống chỉ trong gang tấc.

Công việc của họ là đo khối lượng đất lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Đó là một công việc nguy hiểm, đòi hỏi sự gan dạ, bản lĩnh và tinh thần trách nhiệm cao. Các cô chạy trên cao điểm, giữa một vùng trọng điểm, nơi tập trung bom đạn, bắn phá của kẻ thù. Dẫu vậy, họ vẫn luôn làm việc với thái độ hăng say và hết mình vì nhiệm vụ. Kể cả khi nghĩ đến cái chết, thì cũng chỉ là “một cái chết mờ nhạt” :

” Ôi! Tuổi thanh Xuân một lòng đi cứu nước
Lấy thân mình nối mạch máu giao thông
Cọc tiêu sống trong đêm – những trái tim hồng
Cô gái mở đường vì đất nước hy sinh. “
(Truông bồn – một thời hoa lửa)​

Các cô đều là những người còn rất trẻ, chỉ mới mười tám, đôi mươi nhưng đã chiến đấu, hi sinh thân mình vì Tổ quốc. Hình ảnh những nữ thanh niên xung phong lao mình qua bom đạn cũng chính là hình ảnh cả dân tộc Việt Nam vươn mình lên chiến đấu với kẻ thù.

Chưa dừng lại ở đó, thế hệ trẻ trong thời kháng chiến chống Mỹ còn mang trong mình một tâm hồn trong sáng, lãng mạn. Sau những giờ phút chiến đấu căng thẳng, vất vả, họ cũng có những giây phút nghỉ ngơi để có thêm sức khỏe, có thêm động lực để ngày mai chinh chiến.

Những giây phút giải lao ấy tuy có phần thiếu thốn, có phần nguy hiểm vì không biết địch sẽ ập tới bất cứ lúc nào, những anh lính cùng cô gái thanh niên xung phong ấy vẫn yêu đời, vẫn hăng say rạo rực những bản nhạc thật hay, thật đẹp. Như Phương Định luôn thích nghe những bản nhạc ca dao mộng mơ, mang một vẻ đẹp lãng mạn.

Hơn hết, có những chiến sĩ còn đắm chìm trong vẻ đẹp của thiên nhiên. Đó là vẻ đẹp của những cánh hoa rực rỡ, của vầng trăng sáng dịu hiền soi tỏ bầu trời đêm, của những ngôi sao lấp lánh vừa tượng trưng cho sự hy vọng vừa giúp bầu trời đêm thêm lung linh, huyền ảo.

Trong cuộc sống hiện nay, có nhiều thanh niên không ngừng học tập, sáng tạo để cống hiến cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Nhưng cạnh đó vẫn còn những kẻ chỉ biết ăn không ngồi rồi, ỷ lại vào cha mẹ. Là học sinh, em đã và đang không ngừng học hỏi, chăm chỉ để góp sức phát triển vị thế của nước nhà.

Thật vậy, thế hệ trẻ trong thời kháng chiến chống Mỹ là tấm gương sáng, điển hình, là hình ảnh đẹp, tiêu biểu cho thanh niên Việt Nam noi theo.

Mẫu 5

Truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê viết năm 1971. Truyện kể về một tổ nữ trinh sát mặt đường tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Đó là ba cô gái rất trẻ: Phương Định, Nho và Thao. Họ ở cách xa đơn vị, dưới một cái hang ở chân cao điểm. Lê Minh Khuê đã rất thành công khi xây dựng hình ảnh ba nữ thanh niên xung phong trẻ trung, gan dạ và dũng cảm, sống và chiến đấu trên tuyến đường Trường Sơn khốc liệt.

Cũng như các nhà văn khác, Lê Minh Khuê luôn hướng ngòi bút vào cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nhà văn luôn khao khát đi tìm, phát hiện và ca ngợi vẻ đẹp con người trong cuộc sống và chiến đấu của người lính. Lê Minh Khuê đặc biệt chú ý vào các nhân vật phụ nữ và luôn tìm cách miêu tả, khắc họa chân thực nhất đời sống vật chất và tinh thần của họ. Có lẽ, nhà văn nghĩ rằng, trong cuộc chiến đấu với kẻ thù, phụ nữ là người phải gánh chịu nhiều đau thương, mất mát và hi sinh nhiều nhất.

Chuyện kể về ba nữ thanh niên trẻ tuổi từ thành phố xung phong đi chiến đấu. Hoàn cảnh sống và chiến đấu của ba cô gái vô cùng gian khổ và nguy hiểm. Vị trí chiến đấu trên một cao điểm, trọng điểm của tuyến đường Trường Sơn. Các cô sống cách xa đơn vị, dưới một cái hang ở chân cao điểm.

Nhiệm vụ hàng ngày của họ là quan sát địch ném bom, đo khối lượng đất đá. Sau khi xác định vị trí những quả bom chưa nổ là làm cho chúng phải tiêu tan. Hàng ngày họ phải chạy trên cao điểm, đối mặt với cái chết trong từng giây phút. Họ sẵn sàng chịu trận khi máy bay địch đột ngột ập tới trút bom rồi tháo chạy. Bom rơi như rắc hạt, khiến mặt đất rung lên như cơn sốt. Khói lửa che lấp cửa hang, bầu trời.

Công việc của họ đòi hỏi phải nhanh, chính xác, bình tĩnh và dũng cảm. Có lúc thần kinh căng thẳng đến lạnh gáy, toát mồ hôi nhưng mãi rồi cũng quen và trở thành công việc thường ngày. “Đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay ầm ĩ xa dần. Thần kinh căng như dây chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ có thể bây giờ, có thể chốc nữa… Rồi khi xong việc, quay lại nhìn cảnh đoạn đường một lần nữa, thở phào, chạy về hang”.

Công việc của họ đầy khó khăn, nguy hiểm nhưng họ vẫn sống hồn nhiên, yêu đời. Những lúc rỗi họ thường hát, tâm hồn rất mơ mộng, yêu đời. Nhất là Phương Định – một cô gái trẻ Hà Nội trẻ trung nhạy cảm. Họ gắn bó, yêu thương nhau mặc dù mỗi người một cá tính. Sau những phút phá bom căng thẳng, một cơn mưa đá vụt đến rồi vụt đi để lại trong lòng Phương Định bao hoài niệm, khát khao.

Phương Định” mê hát. Thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa ra lời mà hát. Lời tôi bị lộn xộn mà ngớ ngẩn đến tôi cũng ngạc nhiên, đôi khi bò ra mà cười một mình. “Dù luôn dũng cảm, hết mình vì công việc, nhưng ở các cô vẫn luôn là một tâm hồn nhạy cảm, hồn nhiên và trong sáng. Đó là một tâm hồn trẻ trung, phơi phới của những con người lạc quan, yêu đời, tin vào tương lai chiến thắng của Tổ quốc. Ta cũng từng bắt gặp nét trẻ trung, nét ngây thơ đó qua lời thơ của Phạm Tiến Duật:

” Nghe em hát mà anh buồn cười
Nhịp và phách xem chừng sai cả
Mồ hôi em ướt đầm trên má
Anh với mọi người nhìn nhau khen hay. “
(Nghe em hát trong rừng- Phạm Tiến Duật)​

Ngoài chiến trường là thế,” chui vào hang là sà ngay đến một thế giới khác “mát lạnh, trong lành, êm ả. Các cô uống” nước suối pha đường, nằm dài trên nền ẩm, lười biếng nheo mắt nghe ca nhạc, có thể nghe, có thể nghĩ lung tung “. Khác hoàn toàn với công việc nguy hiểm, đầy thử thách như lúc ở ngoài.

Họ là những cô gái trẻ dễ vui, mơ mộng nhưng cũng trầm tư sâu lắng; nữ tính thích làm đẹp cho cuộc sống ở chiến trường khói lửa, bình tĩnh, chủ động, lạc quan luôn nghĩ về tương lai. Các cô hát mặc cho” đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần. Đúng là “Tiếng hát át tiếng bom” của thế hệ trẻ Việt Nam anh hùng.

Với nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc tác giả Lê Minh Khuê cho người đọc thấy được thế giới nội tâm phong phú cùng phẩm chất anh hùng của nhân vật.

Những cô gái trẻ này đều có chung một phẩm chất anh hùng. Họ có tinh thần trách nhiệm cao đối với nhiệm vụ, dũng cảm không sợ hy sinh, tình đồng đội gắn bó yêu thương. Họ sống giữa khói bom lửa đạn nhưng họ vẫn nhiều ước mơ. Họ sống bình thản và luôn thích làm đẹp cho mình, thích hát và nghe đài mỗi khi rảnh rỗi. Tiếng hát của họ trên cao điểm này thực sự là tiếng hát át tiếng bom. Hồn nhiên mà anh hùng.

Truyện Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê đã làm sống lại trong lòng ta hình ảnh tuyệt đẹp và những chiến công phi thường của tổ trinh sát mặt đường của Phương Định, Nho, của chị Thao, của hàng ngàn, hàng vạn cô thanh niên xung phong thời chống Mĩ. Chiến công thầm lặng của Phương Định và đồng đội là bài ca anh hùng, là tiếng thét gọi tình yêu tổ quốc, tình yêu cuộc sống.

Chiến tranh đã đi qua. Sau ba thập kỷ, đọc truyện “Những ngôi sao xa xôi” ta như được sống lại những năm tháng hào hùng của đất nước. Những ngôi sao sẽ mãi mãi tỏa sáng trên bầu trời. Đêm đêm ta ngước nhìn lên, mỗi ngôi sao sẽ nhắc nhở chúng phải bảo vệ bầu trời tự do mà biết bao thế hệ đã hy sinh giữ lấy nó.

Trên đây là tổng hợp các mẫu mở bài Những ngôi sao xa xôi xuất sắc nhất mà chúng tôi đã chọn lọc được, hy vọng những mẫu văn này sẽ giúp cho các bạn có được những bài văn hay. Chúc các bạn có những bài văn thật tốt và đạt được điểm cao tuyệt đối trong các kì thi.