Soạn bài Chí Phèo (tiếp theo)
Hướng dẫn Soạn bài Chí Phèo (tiếp theo) chi tiết, đầy đủ nhất. Thông qua việc thực hành trả lời các câu hỏi trong phần hướng dẫn và bài tập, chúng ta có thể củng cố kiến thức cơ bản về tác phẩm này.
Phần đọc – hiểu văn bản
Câu 1 (trang 155 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Ý nghĩa tiếng chửi của nhân vật Chí Phèo trong đoạn văn mở đầu thiên truyện
Tiếng chửi của Chí Phèo trong đoạn văn mở đầu thiên truyện là một tiếng chửi độc đáo, thể hiện nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Thứ nhất, tiếng chửi của Chí Phèo là một tiếng chửi vô nghĩa, chửi bậy, chửi cả làng Vũ Đại, chửi tất cả mọi thứ xung quanh. Tiếng chửi này thể hiện sự bế tắc, tuyệt vọng của Chí Phèo. Chí Phèo là một người nông dân lương thiện, nhưng bị Bá Kiến ức hiếp, đẩy vào tù. Sau khi ra tù, Chí Phèo trở thành một con quỷ dữ, bị tha hóa cả về nhân hình lẫn nhân tính. Chí Phèo chửi bậy, chửi cả làng Vũ Đại là để trút bỏ những nỗi phẫn uất, căm hờn, là để khẳng định sự tồn tại của bản thân trong một xã hội đã đẩy hắn đến con đường tha hóa.
Thứ hai, tiếng chửi của Chí Phèo là một tiếng chửi mang ý nghĩa tố cáo xã hội. Xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến đã đẩy người nông dân lương thiện vào con đường tha hóa, lưu manh hóa. Chí Phèo là nạn nhân của xã hội đó. Tiếng chửi của Chí Phèo là tiếng chửi của một kẻ bị tha hóa, nhưng cũng là tiếng chửi của một người nông dân bị áp bức, bóc lột. Tiếng chửi ấy đã tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân nửa phong kiến tàn bạo, thối nát đã chà đạp lên quyền sống, quyền làm người của người nông dân.
Thứ ba, tiếng chửi của Chí Phèo là một tiếng chửi mang ý nghĩa nhân đạo. Nam Cao đã dành cho Chí Phèo một tấm lòng đồng cảm, xót thương sâu sắc. Tiếng chửi của Chí Phèo là tiếng chửi của một kẻ bị tha hóa, nhưng cũng là tiếng chửi của một người nông dân lương thiện đang khao khát được trở lại làm người. Tiếng chửi ấy đã thể hiện sự trân trọng, yêu thương của Nam Cao đối với những người nông dân bị áp bức, bóc lột.
Cách vào truyện độc đáo của Nam Cao
Cách vào truyện độc đáo của Nam Cao thể hiện ở việc tác giả mở đầu truyện bằng một tiếng chửi. Tiếng chửi này là một tiếng chửi vô nghĩa, chửi bậy, chửi cả làng Vũ Đại, chửi tất cả mọi thứ xung quanh. Tiếng chửi này đã thu hút sự chú ý của người đọc, tạo ấn tượng mạnh mẽ về nhân vật Chí Phèo và về chủ đề của tác phẩm.
Tiếng chửi của Chí Phèo cũng là một cách mở đầu truyện độc đáo, thể hiện tài năng của Nam Cao trong việc nắm bắt và thể hiện hiện thực cuộc sống. Tiếng chửi của Chí Phèo đã thể hiện được sự bế tắc, tuyệt vọng, căm hờn của người nông dân bị áp bức, bóc lột trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến. Tiếng chửi ấy cũng đã tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân nửa phong kiến tàn bạo, thối nát đã chà đạp lên quyền sống, quyền làm người của người nông dân.
Cách vào truyện độc đáo của Nam Cao đã góp phần tạo nên giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo sâu sắc cho tác phẩm “Chí Phèo”.
Câu 2 (trang 155 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Ý nghĩa việc gặp gỡ Thị Nở đối với cuộc đời Chí Phèo
Việc gặp gỡ Thị Nở đã có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cuộc đời Chí Phèo. Cuộc gặp gỡ này đã đánh dấu bước ngoặt trong cuộc đời Chí Phèo, từ một con quỷ dữ trở về thành người lương thiện.
Trước khi gặp Thị Nở, Chí Phèo là một con quỷ dữ bị tha hóa cả về nhân hình lẫn nhân tính. Hắn sống vagabond, chuyên đi rạch mặt ăn vạ, chửi bới, phá phách. Hắn đã mất hết nhân tính, chỉ còn là một con thú dữ.
Sau khi gặp Thị Nở, Chí Phèo đã có những biến đổi sâu sắc trong tâm hồn. Hắn bắt đầu cảm nhận được những cảm xúc của con người như yêu thương, khao khát hạnh phúc.
Thứ nhất, Chí Phèo bắt đầu cảm nhận được tình yêu. Hắn yêu Thị Nở một cách chân thành, tha thiết. Tình yêu của Chí Phèo là tình yêu của một người đàn ông bình thường, khao khát được yêu thương và được yêu.
Thứ hai, Chí Phèo bắt đầu khao khát được trở lại làm người. Hắn muốn được sống cuộc sống bình dị, giản đơn như bao người khác. Hắn muốn được yêu thương, được chăm sóc, được trở thành một người có ích cho xã hội.
Cuộc gặp gỡ Thị Nở đã thức tỉnh bản chất lương thiện của Chí Phèo. Nó đã giúp Chí Phèo nhận ra rằng hắn vẫn còn là một con người, vẫn còn có quyền được sống, được yêu thương, được hạnh phúc.
Những gì đã diễn ra trong tâm hồn Chí Phèo sau cuộc gặp gỡ đó
Sau cuộc gặp gỡ Thị Nở, tâm hồn Chí Phèo đã có những biến đổi sâu sắc. Hắn bắt đầu cảm nhận được những cảm xúc của con người như yêu thương, khao khát hạnh phúc.
Trước khi gặp Thị Nở, Chí Phèo sống trong một trạng thái vô cảm, không có cảm xúc. Hắn không biết yêu thương, không biết khao khát hạnh phúc. Hắn chỉ biết sống cho bản thân, chỉ biết rạch mặt ăn vạ, phá phách.
Sau khi gặp Thị Nở, Chí Phèo bắt đầu cảm nhận được tình yêu. Hắn yêu Thị Nở một cách chân thành, tha thiết. Tình yêu của Chí Phèo là tình yêu của một người đàn ông bình thường, khao khát được yêu thương và được yêu.
Hắn cảm thấy vui sướng, hạnh phúc khi được Thị Nở chăm sóc, được Thị Nở yêu thương. Hắn cảm thấy lòng mình ấm áp, bình yên hơn bao giờ hết.
Chí Phèo cũng bắt đầu khao khát được trở lại làm người. Hắn muốn được sống cuộc sống bình dị, giản đơn như bao người khác. Hắn muốn được yêu thương, được chăm sóc, được trở thành một người có ích cho xã hội.
Hắn thèm được làm người lương thiện, thèm được làm một người đàn ông có vợ, có con. Hắn thèm được sống trong một gia đình hạnh phúc.
Cuộc gặp gỡ Thị Nở đã thức tỉnh bản chất lương thiện của Chí Phèo. Nó đã giúp Chí Phèo nhận ra rằng hắn vẫn còn là một con người, vẫn còn có quyền được sống, được yêu thương, được hạnh phúc.
Câu 3 (trang 155 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo sau khi bị Thị Nở từ chối chung sống
Sau khi bị Thị Nở từ chối chung sống, Chí Phèo đã trải qua những diễn biến tâm trạng phức tạp, đau đớn, tuyệt vọng.
- Chí Phèo cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng
Khi bị Thị Nở từ chối, Chí Phèo cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng vô cùng. Hắn đã từng hi vọng rằng Thị Nở sẽ giúp hắn trở lại làm người lương thiện, sẽ giúp hắn thoát khỏi kiếp sống tha hóa, lưu manh. Nhưng giờ đây, tất cả những hi vọng đó đều tan vỡ. Hắn cảm thấy mình như bị đánh gục, như rơi xuống vực thẳm.
Chí Phèo cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng đến mức hắn không thể tin nổi vào những gì đang xảy ra. Hắn cứ ngỡ rằng mình đang nằm mơ, đang gặp ác mộng. Hắn không thể chấp nhận được sự thật rằng Thị Nở đã từ chối hắn.
- Chí Phèo trở nên hung dữ, điên cuồng
Cái đau đớn, tuyệt vọng đã khiến Chí Phèo trở nên hung dữ, điên cuồng. Hắn uống rượu một mình, say khướt, rồi xách dao định đi giết Thị Nở. Hắn cũng định đi giết Bá Kiến, kẻ đã ức hiếp, đẩy hắn vào con đường tha hóa.
Chí Phèo đã mất hết lý trí, chỉ còn lại những cơn điên cuồng, những hành động bạo lực. Hắn như một con thú bị thương, đang điên cuồng tìm cách trả thù.
- Chí Phèo tự sát
Sau khi tỉnh rượu, Chí Phèo đã nhận ra rằng mình không thể giết được Thị Nở hay Bá Kiến. Hắn lại trở về nhà, nằm vật vã trên giường, rồi tự kết liễu cuộc đời mình.
Cái chết của Chí Phèo là một cái chết bi thảm, nhưng cũng là một cái chết đầy ý nghĩa. Cái chết của Chí Phèo đã tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân nửa phong kiến tàn bạo, thối nát đã đẩy người nông dân lương thiện vào con đường tha hóa, lưu manh hóa, và cuối cùng là cái chết.
Vì sao Chí Phèo có hành động thật dữ dội, bất ngờ (uống rượu, xách dao định giết Bá Kiến rồi tự sát)
Chí Phèo có hành động thật dữ dội, bất ngờ là do những nguyên nhân sau:
- Do bản chất lương thiện của Chí Phèo
Chí Phèo vốn là một người nông dân lương thiện. Hắn bị tha hóa, lưu manh hóa là do xã hội thực dân nửa phong kiến đã đẩy hắn vào con đường đó.
Khi bị Thị Nở từ chối, Chí Phèo đã cảm thấy đau đớn, tuyệt vọng vô cùng. Hắn cảm thấy mình như bị đánh gục, như rơi xuống vực thẳm. Cái đau đớn, tuyệt vọng đó đã khiến bản chất lương thiện của Chí Phèo trỗi dậy. Hắn muốn trả thù những kẻ đã đẩy hắn vào con đường tha hóa, lưu manh hóa.
- Do hoàn cảnh bế tắc của Chí Phèo
Chí Phèo bị Thị Nở từ chối, hắn lại không thể trở lại làm người lương thiện. Hắn chỉ còn lại một con đường duy nhất là tự sát.
Chí Phèo đã uống rượu say, rồi xách dao định đi giết Thị Nở, giết Bá Kiến. Đó là những hành động thể hiện sự điên cuồng, tuyệt vọng của Chí Phèo. Nhưng cuối cùng, Chí Phèo cũng nhận ra rằng mình không thể giết được Thị Nở hay Bá Kiến. Hắn lại trở về nhà, nằm vật vã trên giường, rồi tự kết liễu cuộc đời mình.
Cái chết của Chí Phèo là một cái chết bi thảm, nhưng cũng là một cái chết đầy ý nghĩa. Cái chết của Chí Phèo đã tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân nửa phong kiến tàn bạo, thối nát đã đẩy người nông dân lương thiện vào con đường tha hóa, lưu manh hóa, và cuối cùng là cái chết.
Câu 4 (trang 155 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Nghệ thuật điển hình hóa của Nam Cao qua hình tượng Chí Phèo
Nam Cao là một nhà văn hiện thực phê phán xuất sắc, luôn đi sâu vào khám phá hiện thực xã hội, tố cáo những thế lực tàn bạo, thối nát đã đẩy con người vào con đường tha hóa, lưu manh hóa. Trong tác phẩm “Chí Phèo”, Nam Cao đã xây dựng thành công nhân vật Chí Phèo, một điển hình nghệ thuật cho bi kịch tha hóa của người nông dân trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến.
Chí Phèo là một nhân vật điển hình
Chí Phèo là một nhân vật điển hình cho bi kịch tha hóa của người nông dân trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến. Chí Phèo vốn là một người nông dân lương thiện, có ước mơ giản dị về hạnh phúc gia đình. Nhưng do bị Bá Kiến ức hiếp, đẩy vào tù, Chí Phèo đã bị tha hóa, trở thành một con quỷ dữ của làng Vũ Đại.
Chí Phèo là một nhân vật điển hình vì:
- Chí Phèo là một nhân vật có tính khái quát cao
Chí Phèo không phải là một nhân vật đơn lẻ, mà là đại diện cho số phận của biết bao người nông dân lương thiện khác trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến. Họ bị áp bức, bóc lột đến mức bị tha hóa, lưu manh hóa.
- Chí Phèo là một nhân vật có tính điển hình về số phận
Chí Phèo là một nhân vật điển hình về số phận bi thảm của người nông dân bị tha hóa. Hắn bị đẩy vào con đường tha hóa, lưu manh hóa, và cuối cùng là cái chết. Cái chết của Chí Phèo là một lời tố cáo mạnh mẽ xã hội thực dân nửa thực dân nửa phong kiến tàn bạo, thối nát đã đẩy người nông dân lương thiện vào con đường tha hóa, lưu manh hóa, và cuối cùng là cái chết.
- Chí Phèo là một nhân vật có tính điển hình về tính cách
Chí Phèo là một nhân vật điển hình về tính cách. Trước khi bị tha hóa, Chí Phèo là một người nông dân lương thiện, hiền lành, chất phác. Nhưng sau khi bị tha hóa, Chí Phèo trở thành một con quỷ dữ, chỉ biết rạch mặt ăn vạ, phá phách. Tính cách của Chí Phèo là kết quả của quá trình tha hóa, lưu manh hóa do xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến gây ra.
Nghệ thuật xây dựng nhân vật điển hình của Nam Cao
Để xây dựng thành công nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã sử dụng nhiều thủ pháp nghệ thuật đặc sắc, trong đó có thể kể đến những thủ pháp sau:
- Thủ pháp tương phản
Nam Cao đã sử dụng thủ pháp tương phản để làm nổi bật tính cách của Chí Phèo. Trước khi bị tha hóa, Chí Phèo là một người nông dân lương thiện, hiền lành, chất phác. Nhưng sau khi bị tha hóa, Chí Phèo trở thành một con quỷ dữ, chỉ biết rạch mặt ăn vạ, phá phách. Sự tương phản này đã làm nổi bật bi kịch tha hóa của nhân vật Chí Phèo.
- Thủ pháp phân tích tâm lí
Nam Cao đã sử dụng thủ pháp phân tích tâm lí để khám phá chiều sâu tâm hồn của nhân vật Chí Phèo. Trước khi bị tha hóa, Chí Phèo là một người nông dân lương thiện, có ước mơ giản dị về hạnh phúc gia đình. Nhưng sau khi bị tha hóa, Chí Phèo vẫn mang trong mình bản chất lương thiện. Điều này được thể hiện qua những rung động tình cảm của Chí Phèo với Thị Nở, qua những khao khát được trở lại làm người lương thiện.
- Thủ pháp điển hình hóa
Nam Cao đã sử dụng thủ pháp điển hình hóa để xây dựng nhân vật Chí Phèo. Chí Phèo là một nhân vật điển hình cho bi kịch tha hóa của người nông dân trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến.
Nghệ thuật điển hình hóa của Nam Cao trong việc xây dựng nhân vật Chí Phèo đã góp phần làm nên giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo sâu sắc của tác phẩm “Chí Phèo”.
Câu 5 (trang 155 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Ngôn ngữ kể chuyện của tác giả trong truyện ngắn “Chí Phèo”
Ngôn ngữ kể chuyện của tác giả trong truyện ngắn “Chí Phèo” có những đặc sắc sau:
- Ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, chân thực
Ngôn ngữ kể chuyện của tác giả trong “Chí Phèo” rất giản dị, mộc mạc, chân thực. Nam Cao đã sử dụng ngôn ngữ của người nông dân Nam Bộ để kể chuyện. Ngôn ngữ này rất gần gũi với đời sống, dễ hiểu và dễ đi vào lòng người.
- Ngôn ngữ mang đậm tính địa phương
Ngôn ngữ kể chuyện của tác giả trong “Chí Phèo” mang đậm tính địa phương của vùng Nam Bộ. Điều này thể hiện qua việc sử dụng các từ ngữ, thành ngữ, tục ngữ của vùng Nam Bộ. Ví dụ: “xưng tuồng, chửi bới, rạch mặt ăn vạ, đấm vỡ mặt,…
- Ngôn ngữ mang đậm giá trị hiện thực và nhân đạo
Ngôn ngữ kể chuyện của tác giả trong “Chí Phèo” mang đậm giá trị hiện thực và nhân đạo. Ngôn ngữ ấy đã góp phần thể hiện chân thực cuộc sống và số phận của người nông dân trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến. Đồng thời, ngôn ngữ ấy cũng thể hiện niềm cảm thông sâu sắc của Nam Cao đối với những người nông dân bị áp bức, bóc lột.
Ngôn ngữ nhân vật trong truyện ngắn “Chí Phèo”
Ngôn ngữ nhân vật trong truyện ngắn “Chí Phèo” cũng có những đặc sắc sau:
- Ngôn ngữ đa dạng, phong phú
Ngôn ngữ nhân vật trong “Chí Phèo” rất đa dạng, phong phú. Mỗi nhân vật có một cách nói, một giọng điệu riêng, phù hợp với tính cách và hoàn cảnh của họ. Ví dụ:
* Tiếng chửi của Chí Phèo: “Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu vào là hắn chửi. Bắt đầu chửi trời. Rồi chửi đời. Rồi chửi cả làng Vũ Đại. Nhưng tất cả đều là chửi để chửi. Hắn chửi đứa nào không chửi nhau với hắn. Hắn chửi tất cả, không tha một ai, cả những người cùng khổ với hắn. Nhưng trong những lúc cùng cực, hắn lại chửi đứa chết đuối. Hắn chửi đứa chết đuối là chửi mình”.
* Tiếng nói của Thị Nở: “Thị Nở là người đàn bà xấu xí, dở hơi, nhưng lại có tấm lòng đôn hậu, chân thành. Tiếng nói của thị cũng rất chân quê, mộc mạc. Ví dụ: “Chị em mình về nhà uống nước chè đã”.
* Tiếng nói của Bá Kiến: Bá Kiến là một kẻ cường hào, xảo quyệt. Tiếng nói của hắn cũng rất xảo quyệt, gian trá. Ví dụ: “Tao biết rồi. Mày là một thằng đâm lén đâm sau lưng. Tao biết rồi. Tao sẽ cho mày biết tay”.
- Ngôn ngữ thể hiện bản chất, tính cách của nhân vật
Ngôn ngữ nhân vật trong “Chí Phèo” đã thể hiện một cách rõ nét bản chất, tính cách của nhân vật. Ví dụ:
* Tiếng chửi của Chí Phèo thể hiện bản chất nông nổi, bồng bột, nhưng cũng thể hiện sự khao khát được giao hòa với cuộc đời của hắn.
* Tiếng nói của Thị Nở thể hiện bản chất đôn hậu, chân thành của thị.
* Tiếng nói của Bá Kiến thể hiện bản chất xảo quyệt, gian trá của hắn.
Nhìn chung, ngôn ngữ kể chuyện và ngôn ngữ nhân vật trong truyện ngắn “Chí Phèo” đều có những đặc sắc riêng, góp phần tạo nên giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc cho tác phẩm.
Câu 6 (trang 155 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Tư tưởng nhân đạo sâu sắc, mới mẻ của Nam Cao qua truyện ngắn “Chí Phèo”
Tư tưởng nhân đạo là một trong những nội dung chủ đạo trong sáng tác của Nam Cao. Trong truyện ngắn “Chí Phèo”, Nam Cao đã thể hiện một tư tưởng nhân đạo sâu sắc, mới mẻ qua việc khám phá và thể hiện bản chất lương thiện của người nông dân bị tha hóa trong xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến.
Trước hết, Nam Cao đã thể hiện sự cảm thông, xót thương sâu sắc đối với số phận bi thảm của người nông dân bị tha hóa. Chí Phèo vốn là một người nông dân lương thiện, hiền lành, chất phác. Nhưng do bị Bá Kiến ức hiếp, đẩy vào tù, Chí Phèo đã bị tha hóa, trở thành một con quỷ dữ của làng Vũ Đại. Cái bi kịch tha hóa của Chí Phèo là kết quả của sự tác động của nhiều yếu tố, trong đó có sự tàn bạo, thối nát của xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến.
Thứ hai, Nam Cao đã phát hiện và khẳng định bản chất lương thiện của người nông dân bị tha hóa. Chí Phèo dù bị tha hóa, nhưng bản chất lương thiện của hắn vẫn không bị mất đi. Điều này được thể hiện qua những rung động tình cảm của Chí Phèo với Thị Nở, qua những khao khát được trở lại làm người lương thiện.
Thứ ba, Nam Cao đã lên án mạnh mẽ xã hội phong kiến nửa thực dân nửa phong kiến đã chà đạp lên quyền sống, quyền làm người của người nông dân. Cái chết của Chí Phèo là một lời tố cáo mạnh mẽ xã hội tàn bạo, thối nát đã đẩy người nông dân lương thiện vào con đường tha hóa, lưu manh hóa, và cuối cùng là cái chết.
Tư tưởng nhân đạo sâu sắc, mới mẻ của Nam Cao trong truyện ngắn “Chí Phèo” đã góp phần làm nên giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc của tác phẩm. Đồng thời, tư tưởng ấy cũng có ý nghĩa to lớn đối với đời sống xã hội hiện nay. Nó khẳng định giá trị của con người, lên án những thế lực chà đạp lên quyền sống, quyền làm người của con người.
Phần luyện tập
Câu 1 (trang 156 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
– Ý kiến nêu trên khẳng định yêu cầu hết sức quan trọng đối với tác phẩm văn chương và các tác phẩm nghệ thuật. Người nghệ sĩ ở đây phải sáng tạo, tìm tòi và phát hiện ra những cái mới.
Ví dụ: Trong các sáng tác của Nam Cao trước cách mạng tháng Tám ở đề tài người nông dân. Đây là đề tài không phải mới mẻ đối với các nhà văn hiện thực, bởi trước Nam Cao đã có Ngô Tất Tố, Nguyễn Công Hoan… Nhưng Nam Cao không đi lại lối mòn của các nhà văn trước đó, mà ông đi sâu vào việc khá phá quá trình con người bị tha hóa, bị đè nén trở thành những tên lưu manh hóa. Từ đó ông đặt ra các vấn đề có ý nghĩa xã hội và nhân sinh.
Câu 2 (trang 156 sgk Ngữ văn lớp 11 Tập 1):
Truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao được coi làm một kiệt tác của nền văn chương hiện đại.
– Nam Cao đã khái quát một hiện tượng xã hội ở nông thôn Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám.
– Khẳng định bản chất lương thiện của họ ngay cả khi họ bị vùi dập cả nhân hình, nhân tính.
– Nghệ thuật:
+ Xây dựng thành công những nhân vật điển hình
+ Nghệ thuật trần thuật linh hoạt, tự nhiên mà nhất quán, chặt chẽ
+ Ngôn ngữ đặc sắc, diễn tả tâm lí nhân vật một cách khéo léo, sâu sắc.
Với những hướng dẫn Soạn bài Chí Phèo (tiếp theo) chi tiết như trên. Hy vọng sẽ giúp các bạn nắm được những ý chính của tác phẩm này. Chúc các bạn có những bài soạn thật tốt, để thuận tiện trong quá trình tiếp thu bài giảng.