Soạn bài Mã Giám Sinh mua Kiều (trích Truyện Kiều) (Tự học có hướng dẫn) – Ngữ văn 9
Hướng dẫn soạn bài Mã Giám Sinh mua Kiều (trích Truyện Kiều) (Tự học có hướng dẫn) – Ngữ văn 9 chi tiết, đầy đủ nhất. Thông qua việc thực hành trả lời các câu hỏi trong phần hướng dẫn và bài tập, chúng ta có thể củng cố kiến thức cơ bản về tác phẩm này.
Đọc – Hiểu Văn Bản
Câu 1: (Trang 99, SGK Ngữ Văn 9 Tập 1)
Những nét về ngoại hình và tính cách để làm nổi bật bản chất xấu xa của Mã Giám Sinh
Về ngoại hình
Mã Giám Sinh là một kẻ có ngoại hình không mấy đặc biệt, thậm chí có phần xấu xí: “Mặt như râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao”. Hình ảnh “mặt như râu nhẵn nhụi” gợi lên vẻ ngoài không có gì nổi bật, thậm chí có phần thô kệch của Mã Giám Sinh. Hình ảnh “áo quần bảnh bao” chỉ cho thấy vẻ ngoài hào nhoáng, nhưng không thể che giấu được bản chất xấu xa của hắn.
Về tính cách
- Tính chất bất nhân:
Mã Giám Sinh là một kẻ bất nhân, không có chút tình thương nào đối với người khác. Hắn đã lợi dụng hoàn cảnh khó khăn của gia đình Kiều để ép buộc nàng bán mình. Hắn còn có thái độ khinh bạc, xem thường Kiều khi nàng bị ép bán mình.
- Tính chất con buôn vì tiền:
Mã Giám Sinh là một kẻ chỉ biết đến tiền bạc, coi tiền là trên hết. Hắn đã dùng tiền để mua bán Kiều như một món hàng, không hề quan tâm đến tình cảm, số phận của nàng.
- Sự giả dối:
Mã Giám Sinh là một kẻ giả dối, lừa lọc. Hắn đã dùng những lời ngon tiếng ngọt để dụ dỗ Kiều, nhưng sau đó lại bỏ rơi nàng, không màng đến nàng.
Tóm lại, qua những nét về ngoại hình và tính cách, ta có thể thấy Mã Giám Sinh là một kẻ xấu xa, bất nhân, chỉ biết đến tiền bạc. Hắn là một đại diện tiêu biểu cho tầng lớp quan lại, địa chủ phong kiến trong xã hội cũ.
Câu 2: (Trang 99, SGK Ngữ Văn 9 Tập 1)
Cảm nhận của em về hình ảnh Thúy Kiều
Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du, hình ảnh Thúy Kiều là một hình tượng nhân vật tiêu biểu cho số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Trong đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích”, hình ảnh Thúy Kiều hiện lên với tình cảnh tội nghiệp, nỗi đau đớn, tái tê.
Tình cảnh tội nghiệp
Thúy Kiều là một cô gái tài sắc vẹn toàn, nhưng lại bị gia đình buộc phải bán mình chuộc cha. Nàng bị đưa đến lầu Ngưng Bích, một nơi hoang vắng, xa xôi, cách biệt với thế giới bên ngoài. Nàng bị giam lỏng ở đó, không có người thân bên cạnh, không được tự do đi lại, giao tiếp.
Tình cảnh tội nghiệp của Thúy Kiều được thể hiện qua những câu thơ:
“Trước lầu Ngưng Bích khoác che
Tình đài cao ngất, ngẩn ngơ đăm đăm
Bốn bề bát ngát xa trông
Cửa bể chiều hôm, mây đùn cửa ải
Mây cao đùn núi, chim sa đỉnh
Cồn cát bụi bay, mấy choàng buồm giương
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi
Buồn trông cửa bể chiều hôm,
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?
Buồn trông ngọn nước mới sa,
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông cồn cát bụi bay,
Mấy choàng buồm giương viễn viễn xa xăm.
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh,
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
Buồn trông bến nước mới xa,
Có ai ngồi đó chôn con cúc rêu?”
Những câu thơ này đã gợi lên một không gian rộng lớn, bao la, khiến cho con người cảm thấy nhỏ bé, cô đơn. Nàng nhìn ra xa, thấy cửa bể chiều hôm, mây đùn cửa ải, núi cao, cồn cát, bụi bay, tiếng sóng ầm ầm,… Tất cả những hình ảnh ấy đều gợi lên sự mênh mông, hoang vắng, khiến cho nàng cảm thấy cô đơn, lẻ loi.
Nỗi đau đớn, tái tê
Không chỉ có tình cảnh tội nghiệp, Thúy Kiều còn phải chịu đựng nỗi đau đớn, tái tê. Nàng nhớ cha mẹ, nhớ Kim Trọng, nhớ Thúy Vân,… Nàng nhớ về những ngày tháng hạnh phúc ở nhà, nhớ về lời thề nguyền cùng Kim Trọng. Nàng lo lắng cho cha mẹ, cho Kim Trọng, cho Thúy Vân.
Nỗi đau đớn, tái tê của Thúy Kiều được thể hiện qua những câu thơ:
“Buồn trông cửa bể chiều hôm,
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?
Buồn trông ngọn nước mới sa,
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông cồn cát bụi bay,
Mấy choàng buồm giương viễn viễn xa xăm.
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh,
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
Buồn trông bến nước mới xa,
Có ai ngồi đó chôn con cúc rêu?”
Những câu thơ này đã gợi lên nỗi nhớ thương da diết của Thúy Kiều. Nàng nhớ về những người thân yêu, nhớ về những ngày tháng hạnh phúc,… Nỗi nhớ thương ấy như xâu xé tâm can nàng, khiến nàng đau đớn, tột cùng.
Tóm lại, hình ảnh Thúy Kiều trong đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích” là một hình ảnh nhân vật tiêu biểu cho số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Nàng là một cô gái tài sắc vẹn toàn, nhưng lại phải chịu đựng nhiều đau khổ, bất hạnh.
Câu 3: (Trang 99, SGK Ngữ Văn 9 Tập 1)
Tấm lòng nhân đạo của Nguyễn Du thể hiện qua đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích”
Nỗi đau đớn, xót xa trước tình cảnh con người bị hạ thấp, bị chà đạp
Trước hết, tấm lòng nhân đạo của Nguyễn Du thể hiện qua nỗi đau đớn, xót xa trước tình cảnh con người bị hạ thấp, bị chà đạp. Trong đoạn trích, Nguyễn Du đã khắc họa thành công tình cảnh tội nghiệp, nỗi đau đớn, tái tê của Thúy Kiều.
Nàng là một cô gái tài sắc vẹn toàn, nhưng lại bị gia đình buộc phải bán mình chuộc cha. Nàng bị đưa đến lầu Ngưng Bích, một nơi hoang vắng, xa xôi, cách biệt với thế giới bên ngoài. Nàng bị giam lỏng ở đó, không có người thân bên cạnh, không được tự do đi lại, giao tiếp.
Trước tình cảnh ấy, Nguyễn Du đã thể hiện niềm xót thương, đồng cảm sâu sắc với Thúy Kiều. Ông đã dùng những ngôn từ, hình ảnh giàu sức gợi cảm để diễn tả nỗi đau đớn, cô đơn, lẻ loi của nàng. Những câu thơ:
“Trước lầu Ngưng Bích khoác che
Tình đài cao ngất, ngẩn ngơ đăm đăm
Bốn bề bát ngát xa trông
Cửa bể chiều hôm, mây đùn cửa ải
Mây cao đùn núi, chim sa đỉnh
Cồn cát bụi bay, mấy choàng buồm giương
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”
đã gợi lên một không gian rộng lớn, bao la, khiến cho con người cảm thấy nhỏ bé, cô đơn. Nàng nhìn ra xa, thấy cửa bể chiều hôm, mây đùn cửa ải, núi cao, cồn cát, bụi bay, tiếng sóng ầm ầm,… Tất cả những hình ảnh ấy đều gợi lên sự mênh mông, hoang vắng, khiến cho nàng cảm thấy cô đơn, lẻ loi.
Những câu thơ:
“Buồn trông cửa bể chiều hôm,
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?
Buồn trông ngọn nước mới sa,
Hoa trôi man mác biết là về đâu?
Buồn trông cồn cát bụi bay,
Mấy choàng buồm giương viễn viễn xa xăm.
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh,
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
Buồn trông bến nước mới xa,
Có ai ngồi đó chôn con cúc rêu?”
đã thể hiện nỗi nhớ thương da diết của Thúy Kiều. Nàng nhớ về những người thân yêu, nhớ về những ngày tháng hạnh phúc,… Nỗi nhớ thương ấy như xâu xé tâm can nàng, khiến nàng đau đớn, tột cùng.
Tấm lòng nhân đạo của Nguyễn Du còn thể hiện ở chỗ ông đã lên án, tố cáo xã hội phong kiến bất công, tàn bạo đã đẩy con người vào tình cảnh đau khổ, bất hạnh. Ông đã dùng hình ảnh của Mã Giám Sinh để lên án bọn buôn người bất nhân, tàn bạo.
Mã Giám Sinh là một kẻ bất nhân, chỉ biết đến tiền bạc, coi tiền là trên hết. Hắn đã dùng tiền để mua bán Kiều như một món hàng, không hề quan tâm đến tình cảm, số phận của nàng.
Sự khinh bỉ, căm phẫn sâu sắc bọn buôn người bất nhân, tàn bạo
Nguyễn Du đã thể hiện sự khinh bỉ, căm phẫn sâu sắc bọn buôn người bất nhân, tàn bạo qua những câu thơ:
“Lầu son gác tía, ngày xanh rêu
Hăm sáu tuổi đầu mới biết mùi hương
Này Kim Trọng, thiếp đã phụ chàng
Xót thay thân phận bẽ bàng như hoa
Duyên kiếp bán mình, chữ tòng phu
Tấm lòng trinh tiết, ai thay thế cho?”
Những câu thơ này đã thể hiện thái độ phẫn nộ, bất bình của Nguyễn Du trước hành động của Mã Giám Sinh. Ông đã lên án bọn buôn người bất nhân, tàn bạo đã đẩy Kiều vào tình cảnh đau khổ, bất hạnh. Đồng thời, ông cũng thể hiện niềm thương xót, cảm thông sâu sắc với số phận của Kiều.
Tóm lại, tấm lòng nhân đạo của Nguyễn Du thể hiện qua đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích” là một tấm lòng nhân đạo cao cả, sâu sắc.
Với những hướng dẫn soạn bài Mã Giám Sinh mua Kiều (trích Truyện Kiều) (Tự học có hướng dẫn) – Ngữ văn 9 chi tiết như trên. Hy vọng sẽ giúp các bạn nắm được những ý chính của tác phẩm này. Chúc các bạn có những bài soạn thật tốt, để thuận tiện trong quá trình tiếp thu bài giảng.